Tiểu Mỹ đưa mắt liếc nhìn xung quanh, làm như ăn trộm thấp tha thấp thỏm, hiển nhiên đầu óc bây giờ chính là đang tính toán làm thế nào để tẩu thoát. Suy nghĩ xuất thần đến mức đồ ăn được để trước mặt, cô cũng không hề hay biết.
Mẫn nhìn bộ dáng như mèo con trộm cá của Tiểu Mỹ, khóe môi không tự giác nhếch lên, giọng nói ôn nhu nhắc nhở “ Nếu muốn trốn đi thì cũng phải ăn hết từng này thức ăn. Đây là tôi đều vì em mà đặc biệt chuẩn bị”
Tiểu Mỹ giật mình, mắt nhìn thấy người nào đó đang cười vô cùng sung sướng liền tức giận, trừng mắt nhìn đống đồ ăn được bày ra.
Bây giờ cô đang hận chết bản thân mình, nếu có thể thì đập đầu vào tưởng một cái chết đi cũng còn thoải mái hơn. Bị bốn thiếu niên ác ma này đùa giỡn, có bao nhiêu kinh khủng, cô cũng không phải là chưa từng nếm trải, vất vả bỏ trốn một thời gian, tại sao bây giờ lại bị bọn họ bắt về??
Gương mặt đau khổ đem bữa sáng nhét vào miệng, còn chưa kịp nuốt thì sữa cũng hút vào, chất lỏng cùng thức ăn trộn một chỗ làm miệng của Tiểu Mỹ phồng to lên như một cái bánh bao.Mẫn nhíu mày, nhìn bộdáng của Tiểu Mỹ khi ăn khiến hắn ầm thầm hoài nghi, nếu trước đây không phải đã từng quen biết, có khi nào vật nhỏ trong lòng hắn chính là lớn lên từ núi rừng. Vậy mà tiểu nhân nhi kia còn ngại chưa đủ, vươn móng vuốt bắt lấy một khối bánh mì, cúi đầu cấp tốc nhai nuốt.
Mẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ra-hon-dan-tu-bao-thai/180909/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.