Năm giờ rạng sáng hôm sau, thời điểm tất cả mọi người vẫn còn đang ngủ say, Tiểu Mỹ lén lút từ trên giường đi xuống sờ soạng mặc quần áo, cô lấy di động trong túi áo Liên ra, đem số điện thoại Lý Tử Nguyệt ghi nhớ.
Tiểu Mỹ cầm lấy túi đồ đã sớm chuẩn bị từ trước, chỉ đơn giản là một chiếc túi xách nhỏ. Đi đến trước cửa vừa định giơ tay mở nhưng ngay sau đó lại rụt tay về , từ trong túi tiền rút ra một trăm đồng tiền mặt đặt ở đầu giường, rồi mới xoay người rời đi cũng không có quay đầu lại lấy một lần.
Này, bốn người đàn ông trong lòng cô, một lần của Liên ngay cả một trăm đồng cũng không đáng. Nếu Lý Tử Nguyệt có thể cùng bọn họ làm, tại sao cô không thể chứ. Cô không phải thánh nhân, sao lại không oán hận, không tức giận, không ghen ghét chứ. Khi còn bé có thể coi như không hiểu chuyện, nhưng đã nhiều năm trôi qua, quên cũng nên quên.
Nhưng mà hiện tại, nếu đã tìm đến cô, nếu đều luôn mồm nói yêu cô, tại sao tất cả lại dễ dàng bị thần phục dưới tay người phụ nữ kia, tại sao không cần suy nghĩ mà liền nhận định do cô dở thủ đoạn đùa giỡn.
Loại đàn ông như vậy, Tiểu Mỹ cô không cần.
Thật sự, cho rằng bọn họ thật tâm, hơn nữa cô cũng không để tâm việc bọn họ trước kia sinh hoạt cùng người con gái khác...
Tiểu Mỹ đem lực chú ý nhớ tới vòng bảo vệ phía ngoài biệt thự, chỗ cô đang ngồi này độc lập với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ra-hon-dan-tu-bao-thai/1533065/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.