-" Tiểu Mỹ, thật xin lỗi, là Liên ca ca sai, em không cần tức giận với Liên ca ca được không.?" Liên gắt gao ôm lấy Tiểu Mỹ, sống chết muốn cô tha thứ cho mình.
Tiểu Mỹ ngồi trên ghế sa lông, liếc mắt nhìn Khuê đang xem báo một cái, không giám nói lời nào.
Liên thấy Tiểu Mỹ không để ý tới mình, chết cũng không chịu buông tay, khuôn mặt thiên sứ đầy đau khổ mà nhăn nhúm lại.
-" Đừng để ý tới hắn, mau ăn bữa sáng đi, ăn xong chúng ta cùng đến trường." Mẫn tao nhã cười nói, bộ dáng nhã nhặn vô hại, rất giống ông cụ non.
-" Liên, ngươi buông bảo bối ra đi, cho em ấy thay quần áo rồi ôm sau." Liệt từ trên lầu đi xuống, hai tay đút trong túi quần.
Liên không cam tâm buông Tiểu Mỹ ra, hôn lên mặt cô đến ẩm ướt mới chịu bỏ qua.
-" Ta cũng muốn đi." Liên hai tay khoanh trước ngực, lớn tiếng tuyên cáo
-" Ngươi đương nhiên phải đi, hơn nữa là toàn bộ chúng ta, thủ tục chuyển trường đã làm tốt rồi." Khuê bỏ tờ báo xuống, thản nhiên nói
Mặt Liên như xị xuống, hài, vẫn là Khuê làm việc cẩn thận, những việc nhỏ không đáng kể đều làm tốt.
Nghe xong Khuê nói, Tiểu Mỹ cúi đầu, cái dĩa trên tay không ngừng chọt mạnh vào đĩa Sandwich lẩm bẩm -" Tôi không muốn về trường học."
Ngữ khí phát ra mềm mại khiến lực chú ý của mấy nam nhân đều chuyển lên người cô.
-" Tôi muốn tạm nghỉ học."
Tiểu Mỹ nói tạm nghỉ học chỉ là bề ngoài để che dấu, chứ thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ra-hon-dan-tu-bao-thai/1533052/chuong-20-0.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.