Ánh nắng mặt trời buổi sáng chan hòa ấm áp len qua rèm cửa màu trắng xuyên vào trong phòng, bò chậm chậm trên sàn gỗ, len lén leo lên cái giường lớn trải khăn màu xám tro, lướt qua hai thân thể đang dùng cả tứ chi ôm chặt lấy nhau như bạch tuộc.
Làn mi mỏng không che được ánh sáng rực rỡ buổi sớm mai, hàng lông mi đen dày rậm hơi rung rinh, Trương Thiệu Hoài cục cựa cái lưng một cái, “Uhm…” Mở mắt ra, đập vào trong mắt chính là người hoàn toàn đang vùi cả thân thể vào trong lòng hắn – Chung Tư Lâm.
Nghĩ đến tình cảm mãnh liệt đêm qua, Trương Thiệu Hoài không tự chủ được mà cười, cười giống như là tận hưởng sau lúc cơm no rượu say, nằm dưới ánh mặt trời ấm áp ngủ gà ngủ gật giống như mèo lười đang thỏa mãn… Tư Lâm hẳn là mệt muốn chết rồi, để cho y ngủ thêm một chút nữa nào.
Nhìn Chung Tư Lâm đang ngủ say trên gối, hàng lông mi dài trên mắt đổ bóng xuống dưới, cái mũi thẳng tắp tinh tế hô hấp đều đều, đôi môi bị tàn phá trong đêm qua, bây giờ hơi sưng cùng một màu đỏ son cong lên thành hình cung nhàn nhạt của một nụ cười tinh khiết ngọt ngào. Chung Tư Lâm ngủ rất bình yên, Trương Thiệu Hoài cũng không động đậy, cứ như vậy lẳng lặng mà nhìn Chung Tư Lâm.
Một loại cảm giác nhen nhóm, khi mắt Trương Thiệu Hoài thu lấy hình ảnh kia, chậm rãi, chậm rãi khuếch tán đến yết hầu, lan tràn đến chân tay, đi vào trong trái tim,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-phong/2230593/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.