↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────
Cam Nhu từ trong tình triều nắm chặt vạt áo của Đường Nguyên Thanh, cơ thể nhỏ xinh rúc trong lòng ngực hắn không ngừng run rẩy, mị thịt gắt gao kẹp chặt đốt ngón tay hắn không buông, phụt phụt phun ra một ngụm dâm thuỷ.
Đường Nguyên Thanh nhìn không nhịn nổi nữa, kêu nàng nằm lên trên bàn, cự vật nháy mắt chui vào trong, "Nàng quá mẫn cảm, về sau làm sao có thể chịu được đây?"
Tiểu huyệt ướt át vừa hẹp vừa chật, Đường Nguyên Thanh mới tiến vào đã bị bao bọc đến mức toàn thân tê dại, hắn vội vàng xoa nắn nhũ thịt giúp nàng thả lỏng, "Âm hộ Nhu Nhi mềm quá, ngày hôm qua bị thao lâu vậy mà vẫn còn kẹp chặt."
Hắn than thở cúi đầu nhìn, vừa liếc mắt đã bị cảnh xuân trước mắt mê hoặc thần hồn. Huyệt nhỏ tinh xảo non mềm, quái vật to lớn nghiêm túc xâm nhập hoa môi, cửa huyệt nho nhỏ bị căng ra đến cực hạn gắt gao bọc lấy thịt căn, kẹp chặt làm hắn mất hết hồn vía. Xúc cảm mềm mại khiến hắn chậm rãi rút ra côn thịt, quy đầu thong thả đụng tới đụng lui mị thịt căng trướng, giống như muốn lôi thịt non trùng điệp bên trong tiểu huyệt ra ngoài.
Lui không lui, tiến cũng không tiến, như thế này so với tàn nhẫn cắm vào càng khiến Cam Như không thể chịu nổi, cảm giác hư không làm nàng ngứa ngáy, khó nhịn thẳng lưng nâng mông, đuổi theo cự vật luyến tiếc không cho nó rời đi.
Nàng mơ mơ hồ hồ cầu xin, "Đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-phong-luu/3598670/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.