"Nhu Nhi ngoan nào, đây là bước cuối cùng cần làm trước khi nhập doanh, chỉ cần để tất cả bọn họ bắn hết tinh dịch lên người, nàng mới có thể chân chính trở thành người của Ưng Võ Kỵ." Khổng Hoa Đình nói được nửa câu thì hít sâu một hơi, củ khoai thô dài chôn bên trong tiểu huyệt lại lớn thêm một vòng, "Tiểu âm hộ sao lại kẹp chặt như vậy, nàng thả lỏng một chút, còn kẹp như vậy ta bắn ra mất."
"Ta không có... ta không biết thả lỏng thế nào... A... Đình ca ca... bọn họ đang ăn vú của ta..."
Các tướng sĩ cao lớn chen đầy xung quanh Cam Nhu, từng bàn tay to phủ lên da thịt loả lồ, hoặc dịu dàng hoặc cường thề vuốt ve, khiến toàn thân tuyết trắng cũng trở nên hồng thấu. Mỗi lần có người chạm vào, nàng khẽ run rẩy rên rỉ một tiếng, núm vú nhỏ dưới sự liếm mút của họ càng thêm cứng rắn. Huyệt mềm dưới thân không thể kháng cự được khiêu khích dâm mĩ mà càng kẹp càng chặt.
Mị thịt kịch liệt co rút, Khổng Hoa Đình thoải mái vô cùng, hai tay hắn như gọng kìm ôm lấy nàng, hăng hái đẩy đưa như mưa rền gió dữ.
Cự thú thô dài dữ tợn cắm vào tiểu huyệt vang lên tiếng phụt phụt, quy đầu nghiền áp mị thịt khiến cho dâm dịch văng tung toé khắp nơi, mật nước dâm đãng dính đầy hai chân Cam Nhu, sau đó bị những bàn tay to kia lau đi, bôi đầy toàn thân nàng.
Gương mặt Cam Nhu phiếm hồng, môi đỏ khẽ nhếch. Một vị tướng sĩ tuấn tú bị nàng kích thích đến nỗi đưa ngón tay dài dính đầy dâm thuỷ vào trong miệng, sau khi nhấm nháp một phen thì cười nói với nàng: "Nước của Nhu Nhi ngọt quá!"
Tiểu huyệt dâm đãng bất ngờ buộc chặt, đại quy đầu đúng lúc này không khéo đang đâm vào hoa tâm, nàng ngâm nga một tiếng, hai chân duỗi thẳng tắp, run run lên đỉnh. Một cột nước như mũi tên nhỏ đột ngột bắn ra từ âm hộ nàng, khoái cảm mất hồn như rơi vào đám mây khiến nàng sướt mướt kêu to: "A a... Nhu Nhi không được... thoải mái quá... muốn chết..."
Tiểu âm hộ gắt gao hút chặt đại dương vật, Khổng Hoa Đình cuối cùng cũng chịu không nổi, hắn gầm nhẹ thành tiếng, một lượng lớn tinh trùng nóng bỏng bắn sâu vào trong tử cung làm thiếu nữ xinh đẹp trong lòng ngực liều mạng giãy giụa.
"Nóng quá... đừng bắn vào nữa... bụng nóng sắp chết rồi... A a a... cứu mạng... Ư..."
Cái miệng nhỏ bị lấp kín, Cam Nhu muốn thoát khỏi khoái cảm cường hãn khiến nàng sợ hãi, nhưng mà Khổng Hoa Đình đã khoá chặt nàng trong ngực, cho nên nàng chỉ có thể nức nở bị hắn rót đầy, cái bụng nhỏ bằng phẳng dần dần phồng lên.
Bộ dạng bị thao lên cao trào của mỹ nhân quyến rũ đến mức các tướng sĩ trước mặt ai nấy cũng đều mất hồn mất vía. Mấy người đứng gần đó không nhịn được nữa, nhanh chóng dùng tay vuốt ve gậy thịt, cuối cùng bắn tinh dịch nóng hổi lên khắp người nàng. Trên đầu vai, ngực, bụng, chân dài,... không có một chỗ nào là không có tinh dịch trắng đục.
Khổng Hoa Đình sau khi bắn xong thì hôn thật mạnh vào môi nàng, rút côn thịt lui về sau, hắn tuy là phó tướng nhưng cũng không thể ngăn cản nàng cùng các tướng sĩ khác thân mật.
Đường Nguyên Thanh đúng lúc nhắc nhở: "Ưng Võ Kỵ chúng ta chỉ có một vị cô nương duy nhất, nếu có ai dọa đến nàng, khiến nàng mệt mỏi, các huynh đệ cũng có thể giết sống hắn, các ngươi phải dịu dàng với nàng một chút rõ chưa!?"
Các tướng sĩ ồn ào đáp ứng, những người đã bắn tinh lập tức rời đi nhường chỗ cho những người phía sau đi lên. Cam Nhu lên đỉnh quá nhiều nên lần đầu óc vẫn còn mơ hồ, vú bự và mông nhỏ đều đang bị bọn họ vuốt xoa, thậm chí có người không ngại tiểu huyệt còn chứa tinh dịch mà ngồi xổm giữa hai chân nàng say mê liếm mút.
"Ưm a... Ca ca đừng hút huyệt nhỏ... A a... mút đến hột le rồi... sướng quá... A... núm vú còn ngứa... Đừng đi mà... ca ca mau đến mút mút nó..."
Có người vừa mới rời khỏi thì lập tức có người theo sát xúm lại, người nọ nắm lấy một bên vú bự xoa nắn, "Hắn đi rồi không phải còn có ta sao, Nhu Nhi ngoan, ca ca tới ăn vú nàng, mút đến khi núm vú nhỏ vừa hồng vừa sưng mới thôi, nhất định sẽ làm Nhu Nhi thoải mái!"
Trên đài cao của giáo trường tụ đầy các tướng sĩ nhiệt huyết sôi trào, Cam Nhu giống như chúng tinh phủng nguyệt* bị bọn họ vây quanh ở giữa, tất cả những chỗ mẫn cảm đều bị họ đùa bỡn liếm mút, huyệt non phun trào một hồi lại một hồi. Nàng lên đỉnh quá nhiều, đã không còn biết bên cạnh mình là ai, tay chân đều bị họ giữ chặt, từng cây gậy thịt đứng thẳng cọ xát, tinh dịch dính dấp khắp toàn thân.
Nàng giống như yêu tinh quyến rũ hồn phách nam nhân, khiến các tướng sĩ không thể kiềm chế nổi. Mà bản thân Cam Nhu cũng giống bọn họ chìm sâu vào trận hoan ái điên cuồng này, mỗi lần nàng được bọn họ đưa lên cao trào, cũng là lúc nàng cảm nhận được sự yêu thương cưng chiều từ bọn họ.
Từ Trấn Bình đứng ở bên ngoài hỏi Đường Nguyên Thanh: "Ngươi không lên sao?"
Đường Nguyên Thanh cười cười, mắt phượng lộ ra một tia gian xảo, "Không vội, dù sao nguyên cả ngày mai nàng đều là của ta!"
******************************************(*) Chúng tinh phủng nguyệt: Trăng sao vây quanh, ý chỉ người được nhiều người vây quanh ủng hộ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]