Chương trước
Chương sau
↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────

Đường Nguyên Thanh cầm chén thuốc tới trước mặt Cam Nhu, "Doanh kỹ không được phép có thai, nàng mau uống thuốc, còn rất nhiều chuyện phải làm, đừng chậm trễ."

Từ Trấn Bình thả Cam Nhu xuống, lúc này nàng mềm mại dựa vào lòng ngực hắn, bộ ngực vì thở dốc mà phập phồng, núm vú non mềm dựng đứng.

Nàng không nói lời nào, run run cầm chén thuốc, Từ Trấn Bình sợ nàng cầm không nổi nên tự mình đút nàng uống. Chén thuốc này không nhỏ, Cam Nhu chịu đựng uống sạch, chờ đến lúc uống xong bụng nàng đã căng phồng.

Tưởng rằng việc mắc cỡ này cuối cùng cũng kết thúc, ai ngờ nàng chờ mãi vẫn không thấy bọn họ rời đi. Cam Nhu trần như nhộng đứng trước mặt bọn họ, xấu hổ không dám nhìn, đã vậy Đường Nguyên Thanh còn nói thêm: "Nếu tướng quân đã phá thân, kế tiếp nên đến phó tướng rót tinh."

"Cái gì?"

Cam Nhu kinh ngạc quay đầu lại thì thấy gương mặt tuấn tú của Khổng Hoa Đình đã đỏ bừng, tầm mắt hai người chạm nhau vài giây rồi xấu hổ dời đi, Cam Nhu bỗng dưng cảm thấy bên trong huyệt nhỏ nổi lên một trận ngứa ngáy khó nhịn.

Đường Nguyên Thanh trêu ghẹo nói: "Nàng là một cô nương, thẹn thùng là chuyện bình thường, phó tướng sao cũng xấu hổ như vậy? Khí thế chém người như băm dưa xắt rau chạy đi đâu rồi, sao giống nàng dâu nhỏ thế này?"

Dưới đài vang lên tiếng cười vang, có người lá gan lớn trực tiếp hỏi: "Phó tướng mấy năm nay đều ở trong doanh, có phải vẫn là xử nam hay không?"

"Câm miệng hết cho ta." Khổng Hoa Đình cứng đờ đi thẳng đến bên cạnh Cam Nhu, sau đó kéo nàng từ trong ngực Từ Trấn Bình ra, Cam Nhu thở nhẹ một hơi ngã vào người hắn. Nàng sợ hãi ngẩng, vừa nhìn thì thấy màu hồng trên mặt hắn đã lan tràn tới hai bên tai.

"Tướng quân."

Hắn mím chặt môi mỏng, không dám liếc mắt nhìn nàng, mãi đến khi nghe nàng nói mới cúi đầu xuống, "Này, nếu đổi lại là ta, nàng có bằng lòng hay không?"

"Ta..."

Khổng Hoa Đình vội vã ngắt lời, "Ưng Võ Kỵ không giống những nơi khác, nàng không cần để ý gì cả, cũng không cần quan tâm mấy cái quy củ phiền phức đó, chỉ cần nói nàng có nguyện ý hay không là được. Nếu như không muốn ta chạm vào nàng, ta tuyệt đối sẽ không ép buộc."

Ánh mắt nàng xẹt qua gương mặt anh tuấn đĩnh bạt, Cam Nhu nhớ đến lúc Khổng Hoa Đình đưa nàng hồi doanh, bàn tay dịu dàng hữu lực ôm lấy nàng sợ nàng ngã ngựa, khi đó hắn nói sẽ không làm gì nàng, sau đó thật sự không hề động tay động chân. Bây giờ hắn nói không ép buộc nàng, hẳn cũng là lời thật lòng.

Sau khi phụ thân xảy ra chuyện, hắn là người đầu tiên đối xử tốt với nàng, hắn tốt như thế, nàng sao có thể không muốn cho được!

Tiểu huyệt lại nổi lên một trận tê ngứa, nàng kìm lòng không nổi vặn vẹo mông, chủ động ôm lấy eo hắn, "Ta nguyện ý, tướng quân rất tốt với ta, cho dù chàng làm gì ta cũng nguyện ý."

Nàng nghe thấy tiếng tim Khổng Hoa Đình đập nhanh hơn, vừa ngẩng đầu lên thì đôi môi bất ngờ bị ngậm lấy, hắn vừa vội vàng vừa vụng về hôn nàng, "Yên tâm, ta nhất định sẽ yêu thương nàng thật nhiều!"

Hơi ấm từ cơ thể hắn làm cả người nàng mềm nhũn, nơi da thịt ngứa ngáy tiếp xúc thoải mái cực kì, hai viên núm vú nhỏ run rẩy cọ xát ngực hắn. Không cọ còn tốt, càng cọ càng nóng lên, nàng chỉ thấy núm vú ngứa vô cùng, muốn được hắn hung hăng yêu thương một phen.

"Làm sao vậy, nàng không thoải mái chỗ nào?" Khổng Hoa Đình cảm thấy nàng khó chịu, lo lắng hỏi.

"Tướng quân, ta khó chịu quá."

Hắn hoảng sợ kéo nàng ra nhìn kỹ từ trên xuống dưới, "Khó chịu chỗ nào, ta dắt nàng đi tìm quân y! Không được, dọc đường đi xóc nảy ta không yên tâm lắm, phải bảo bọn họ gọi quân y đến mới được."

Thiếu niên bỗng dưng hoảng loạn, trong mắt Cảm Nhu, bộ dạng này của hắn đáng yêu vô cùng. Dục hỏa trong cơ thể dần dần bốc lên, cũng không biết có phải do người trước mặt cẩn thận che chở, hay là do nàng ham muốn tình dục nữa.

"Tướng quân đừng đi!" Nàng giữ chặt tay Khổng Hoa Đình, cầm tay hắn đặt lên nhũ thịt căng phồng, "Chỉ là núm vú ngứa, ta hơi khó chịu, tướng quân giúp ta xoa xoa là được rồi!"

Khổng Hoa Đình trong chớp mắt sửng sốt, vài giây sau hắn mới hiểu được nàng đang nói gì. Núm vú nhỏ cưng cứng làm bàn tay hắn thấy cộm cộm, hắn ngơ ngác xoa rồi lại nắn, cảm thấy không đã ghiền nên dứt khoát cong lưng ngậm lấy chúng, mạnh mẽ liếm mút.

"Ưm a... Thoải mái quá... Tướng quân hút mạnh một chút..."

******************************************Hôm qua tui có việc nên không kịp đăng chương mới, hôm nay sẽ đăng bù. Mấy nay tui đang lấn cấn từ "thao" trong H văn lắm, thấy nó cứ kiểu gì ấy. Tui thì muốn đổi sang thuần việt dễ hiểu hơn tí như "Đ*t", "Nện", "Nắc", ... các kiểu mà sợ hơi thô, không biết mấy bà thích kiểu gì??

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.