"Ưm..."
Rất lâu sau đó, Lục Tranh sau khi hồi phục được chút sức lực đã bừng tỉnh giấc. Thế nhưng... hơi ấm đó chỉ được một lúc và rồi anh vẫn nằm bệt trên sàn đá toàn là bụi bẩn, cả người anh đẫm máu đau nhức, xung quanh anh vẫn là căn hầm u tối, lạnh lẽo thấu xương đó! Chân tay anh bị xiềng xích, miệng vẫn bị bịt kín lại... anh không nhìn thấy cũng không ngửi được hương thơm đó nữa.
Chẳng lẽ... là ảo giác?
Phút chốc Lục Tranh cảm thấy tiếc nuối và hụt hẫng. Nhưng sau đó, khi anh sờ bàn tay vướng xiềng xích của mình lên cổ họng rồi chạm xuống lồng ngực của mình, cảm giác hơi ấm và mùi hương vẫn còn chút vương lại.
Không phải, là thật. Rốt cuộc... là ai?
Lục Tranh mơ màng chìm vào suy tư nhưng nghĩ mãi lại chẳng thể tìm ra câu trả lời, trước mắt anh chỉ toàn là cái lạnh và bóng đêm vô tận. Anh mệt mỏi khép chặt làn mi lại.
***
Buổi sáng ở thành phố K, tại ngôi biệt thự sang trọng nhất thành phố lớn.
Đàm Song Nghi ngồi trước hiên nhà thưởng thức ly trà thượng hạng. Trông sắc mặt của cô rất nhàn nhã và thư thái nhưng trong lòng lại trào lên cảm giác bức bối, khó chịu! Đàm Huân và Đàm Yến Nhi ngồi cạnh cô thì đang cười phấn khởi nhìn Đàm Lăng - ông bố già tàn bạo đang "trừng trị" món đồ chơi của mình!
Đám vệ sĩ của Đàm Lăng xốc nách kéo Lục Tranh suốt đoạn đường dài rồi, ném xuống trước mặt ông ta!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-nghi/2588056/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.