Buổi sáng, ở phòng tập bắn cung của Đàm Lăng. Lục Tranh bị trói đứng vào cột làm bia ngắm bắn cung... phải chịu đủ mọi loại đau đớn suốt hơn bốn tiếng đồng hồ!
Phập!
Đàm Lăng đứng thẳng, hai tay dùng sức kéo căng dây cung rồi thả ra... Mũi tên sắc nhọn bay đi vun vút rồi đâm mạnh vào mạn sườn bên phải của Lục Tranh, máu tươi bắn ra tung toé! Anh đau tới mức mặt mũi trắng bệnh không còn huyết sắc, mồ hôi lạnh từ trán chảy xuống hòa cùng với nước mắt và máu tươi đang chảy đầm đìa trên hai gò má gầy gò! Làn da của anh cũng đã tái nhợt vì vết thương mất quá nhiều máu, những vết thương vừa khép miệng đan xen giữa những vết nứt rách toạc ra, máu chằng chịt khắp nơi!
Sau khi bắn tên một lúc đã tay rồi, cũng thấy sự đau đớn quằn quại của Lục Tranh, Đàm Lăng cười thoả mãn quay lại bàn ngồi thư giãn. Đàm Song Nghi ngồi ở đó lập tức rót một ly rượu cho ông ta. Ông ta nhấp một ngụm rượu rồi hỏi: "Sao hôm nay con lại có hứng vào đây xem ta bắn cung thế?"
Đàm Song Nghi bình thản nói: "Cũng không có gì, chỉ là con muốn học hỏi một chút."
Nghe vậy, Đàm Lăng đẩy cung tên về phía Đàm Song Nghi, miệng cười nói: "Vậy con thử đi, để ta xem con học được những gì."
"Vâng."
Đàm Song Nghi không do dự tay cầm cung tên đứng dậy, sự vâng lời của đứa con gái luôn làm Đàm Lăng hài lòng, ông ta lại nói: "Lần này nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-nghi/2588045/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.