🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Đi nhanh lên!"



Đàm Huân kéo mạnh dây xích nối với vòng sắt khóa trên cái cổ thanh mảnh của Lục Tranh. Hai tay anh lại bị trói, hắn còn dùng khăn vải đen bịt mắt anh. Tầm nhìn trước mắt bị che phủ làm anh cảm giác thấp thỏm và bất an.



Lục Tranh không biết lần này sẽ bị đưa đến nơi nào nhưng dưới sự áp giải của Đàm Huân, anh đã đi một đoạn rất xa, đến khi nghe tiếng bước chân của hắn đã dừng lại.



"Qùy xuống!"



Cạnh.



Lục Tranh bất đắc dĩ phải quỳ thẳng xuống, anh còn nghe rất rõ tiếng động vang lên khi băng đạn được lắp vào khẩu súng rồi đến tiếng mở chốt an toàn.



"Đừng lo." Đàm Huân đang cười rất thoải mái, tay hắn cầm khẩu súng nhắm vào đầu anh: "Một phát đạn ghim vào não sẽ không đem lại đau đớn gì đâu. Tao sẽ ban cho mày cái chết nhẹ nhàng nhất."



Lục Tranh đã lường trước cái chết của mình, bờ môi run rẩy mím chặt lại nhưng sau đó anh đã cười, nụ cười khẽ rất nhạt.



"Hả? Mày cười à?" Đàm Huân dừng lại một lúc sau đó chợt nhớ ra, lại nói: "À, nói cho mày biết, Song Nghi đã khỏe lại và xuất viện nhưng em ấy trở lại Luân Đôn rồi. Thế nên chẳng ai đứng ra bảo kê cho mày nữa đâu!"



Lục Tranh nghe vậy thì bờ vai bỗng run lên vì đã tin lời Đàm Huân nói mà chẳng nghi ngờ gì.



Anh lặng đi vài giây nhưng khi mở miệng thì giọng anh thốt ra lại rất nhẹ nhõm: "Vậy cũng tốt..."

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-nghi/2588020/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tranh Nghi
Chương 22: Đặc ân
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.