“Đây là bản sự tu sĩ Đại Châu.”
Lấy tu vi Luyện Khí đánh cho Ngưng Sương ra nông nỗi này rất đáng để tự hào, Doanh Nhược Tuyết khẽ hô rồi thừa thế lao lên. Nàng đem toàn bộ sức mạnh phủ tới một kiếm, nhìn ra được Doanh Nhược Tuyết muốn kết thúc trong một chiêu này.
Trời đã tối, nàng biết cần phải nhanh lên.
Nhưng... tại sao bóng của chính mình lại tối đến vậy?
Ngẩng lên không trung, bất chợt đồng tử Doanh Nhược Tuyết co thắt lại. Không biết từ đâu, một đại triện ấn lao nhanh đè xuống cơ thể nàng như tu di ngàn cân, tốc độ rơi xuống nhanh không tưởng.
Bẹp!
Ngọc tỷ hạ xuống, mặt đất nứt ra, kẹp giữa là Doanh Nhược Tuyết máu thịt be bét. Hai khẳng tay của nàng như món mướp đắng nhồi thịt luộc tới quá lửa, vỏ ngoài vỡ phỗng ra để lộ thớ thịt đỏ tươi roi rói. Miệng nàng nôn ra từng đoàn máu sệt sệt, trong lẫ vài mẫu nội tạng vỡ nát. Toàn thân Doanh Nhược Tuyết ứa máu như một miếng mút xốp ngậm nước, máu nóng nhuộm bạch bào thành đỏ tươi. Nàng ưa ngạnh muốn chống đỡ nhưng không cựa nổi dậy, toàn thân xương cốt nứt gãy như nhão nhề, đành phải lịu mắt yên ắng nằm dưới đại ngọc tỷ khổng lồ kia chờ mệnh.
Dao Chiêu Dương nhìn nàng như vậy lắc đầu. Mặc dù biết kết cục như vậy tất xảy đến nhưng cũng có chút xót xa cho khuôn mặt như hoa như ngọc kia.
Nữ tử, dù là kẻ thù vẫn ưa thích sắc đẹp.
Nhưng mà Nguyên Đế tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-minh/3320172/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.