Căn nhà trúc tĩnh mịch, mọi người đều thu hết thảy chuyện vừa rồi vào trong đầu mà bàng hoàng. Hồi lâu, Lão đạo sĩ phá vỡ yên lặng nói với phía Bạch Y:
“Tổ tiên ngươi có lẽ là tên Phán Quan vừa rồi, trước khi xét xử đã phục dụng Uẩn Trí Đan của ta. Lúc hết cảnh cũng là vừa lúc màn máu hạ xuống, hắn chết. Hắn cũng thật ngốc, quá tham lam để mắc một cái kế mượn đao giết người đơn giản mà thân tử đạo tiêu. Dương mưu rành rành, nhưng đối mặt với cám dỗ như vậy cũng có thể hiểu được."
“Nói ra cũng thật có duyên, tổ tiên ngươi trước cầu ta cặp Uẩn Trí Đan này, nói rằng muốn ghi lại cuộc đời hùng tráng của hắn cho hậu nhân hắn noi theo, cách thức cầu xin ta thì chẳng khác các ngươi là bao. Nhân quả luân hồi một lần nay lại ta kết thúc. Thật trùng hợp!”
Mọi người vẫn đang bàng hoàng, nghe tới đây mới ý thức được đang ở hiện tại, lại thấy thật kì diệu, trong mắt còn đang có suy nghĩ miên man riêng về sự kiện vừa rồi.
“Đúng thật là trùng hợp!”
Thanh Minh than lên, không biết đang đồng ý với lão đạo sĩ kia hay là đang nói về điều gì khác, chỉ thấy mọi người ánh mắt cổ quái nhìn hắn. Xong nghe vậy, ngẫm lại cảnh tượng rồi ai cũng đều cho là như thế, cho là trùng hợp với Bạch Y.
Lúc này, đám người Bạch Y vẫn chưa hoàn hồn, đầu trầm ngâm khó chấp nhận. Bao đời tổ truyền, trả cái giá cực đắt để có được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-minh/2850294/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.