Cái lưỡi liếm lấy Nguyễn Khải trên không, thấy vậy lão cắn răng giơ tay vận sức, định dùng lực bức đầu lưỡi trở về. Đầu lưỡi và song quyền chạm nhau, tưởng chừng hai lực gặp rồi phản tách, ấy vậy mà cách tay Khải lại lập tức bị cái lưỡi nhớt nhát quấn lấy một cánh tay, hướng về phía miệng thu lại.
Lão già bị kéo nhanh về miệng Kim Thiềm, dứt khoát hét lên, tay phải hắn đưa ra tự đoạn tay trái mình. Thuận giải thoát, hai chân trực tiếp giẫm lên miệng Kim Thiềm rồi bật ra thật xa. Khuôn mặt lão tức giận đau đớn đến vặn vẹo.
Kim Thiềm mắt mở mắt híp, chỉ nuốt được cái tay Nguyễn Khải, “oa” lên một tiếng không đủ.
Vậy mà vẫn thoát được!
Lão chủ quán tự thấy không ổn, trong lòng nhủ rằng phải nhanh kết thúc rồi rời đi chữa thương, xong lại cùng võ quán tới xử lý Kim Thiềm này. Hắn vận sức bên tay phải, nội khí phun ra cuồn cuộn bao lấy tay hắn. Lần này lão muốn dùng võ thuật để giải quyết nhanh gọn tên tiểu tử kia.
Vạn Tượng Hám Sơn Quyền!
Quyền mang phun ra, cách không lao tới. Quyền này đánh lên người, không tàn cũng phế.
Nhưng Thanh Minh ngay tại vài giây trước, khi lão đang thất thố một hồi, lúc ấy hắn đã hành động trước một bước, cái giỏ cá bị hắn buộc vào dây câu, trực tiếp tung lên không trung.
Kim Thiềm thấy vậy lập tức đưa cái lưỡi cuốn giỏ cá lại, kéo về phía miệng nó. Thanh Minh theo lực mà đi, thuận thế lại nhảy lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-minh/2850280/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.