Ta phản đối!
Thanh âm dứt khoát này dù đã theo thời gian lặng đi nhưng dường như nó vẫn lảng vảng bên trong đầu của những khách nhân nơi này. Nương theo thanh âm ấy, mọi người đang lục tìm tứ phía muốn xác định xem là ai dũng cảm như vậy, nhưng rốt cục không vẫn không có bóng hình nào dám đứng ra. Vài người trên mặt còn hiện lên tia thất vọng luyến tiếc, có lẽ là những người thích náo nhiệt, mong không loạn không được.
Phía phủ thành chủ, hai vị quản sự trị an đã gật đầu với nhau, riêng phần mình tách ra rồi đem theo người âm thầm hành động. Cảnh vệ và gia đinh chuyên biệt cũng âm thầm dò xét, tuy vậy nhưng không làm ảnh hưởng nhiều tới khách nhân. Phải khẳng định lại lần nữa, gia đinh Ngự phủ được đào tạo rất bài bản. Tuy vậy, vẫn không tìm được chủ nhân thanh âm kia.
Thanh âm vang lên xong yên bạt, vậy mà không ai đứng ra. Lúc này sự bất ngờ trong mỗi người cũng giảm đi nhiều, thay vào đó là sự tò mò cũng với mạch suy nghĩ bổ não liên tục.
“Là ai vậy, chẳng có lẽ là Sở đại công tử Sở gia mến mộ Ngũ tiểu thư đã lâu chăng?”
“Ngươi điên à, Sở gia làm việc thì cũng công khai thanh bạch, cần gì phải khúm rúm như vậy.”
Có người hô, có người ứng, mỗi bàn đều mang suy nghĩ của mình thì thào bàn luận.
“Chẳng lẽ là bằng hữu khi kinh lịch giang hồ của Ngự Hoa Nhi?”
“Ta nghĩ không phải, các ngươi gần đây có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-minh/2850209/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.