Hôm sau, Thanh Minh tới gặp Yên Hưu Lộc rồi đưa hắn đi xem đó đây. Dạo quanh lòng vòng, Thanh Minh dẫn hắn về nhà giới thiệu phụ mẫu cùng tiểu muội với Yên Hưu Lộc, sau đó mới tới cổng thôn gặp Cẩm Nhật Tân.
Tới chào hỏi Cẩm Nhật Tân, Thanh Minh không dám quá lời quá ý điều gì, chỉ dám giới thiệu Yên Hưu Lộc như vị tiểu đệ mới kết giao được, không gì hơn. Loanh quanh một hồi cũng mất buổi sáng, ra về từ nhà sư phụ, Thanh Minh thở phào một hơi.
Trên đường đi, hai người sóng bước. Thanh Minh hỏi.
“Ngươi không bị theo dõi chứ?”
“Lúc tới đây có ngụy trang qua, cộng với việc tam công tử Ngự Hữu Trí có thù trước đó nên đệ tử cố ý rơi vào tay hắn, từ đó trốn đi. Nếu ai điều tra thì Ngự Hữu Trí là kẻ phải dấu tung tích đệ tử đầu tiên, kẻ cả trong chính mắt hắn thì Yên Hưu Lộc vốn là kẻ đã chết rồi. Đoán chừng việc này chỉ giấu được một thời gian ngắn, có lẽ sẽ bị phát hiện nhanh chóng.” Yên Hưu Lộc tóm gọn một lượt nói qua với Thanh Minh.
“Không nên chủ quan, mà Ngự phủ giờ lỏng lẻo như thế sao?”
“Lỏng lẻo thì không tới mức, nhưng cũng cách ngưỡng đó không xa. Lần này chiến tranh không đơn giản.”
“Ồ… ta cũng không hiểu chiến tranh lắm, nhưng có vẻ lần này còn có ẩn tình phía sau rồi. Nhìn thực lực của Ngự Cần Vi, đánh nhanh thắng nhanh vẫn là được. Ngự phủ... rốt cục đang âm mưu điều gì?”
“Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-minh/2850192/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.