🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Thật tẻ nhạt.” Lạc Kim Lân đờ đẫn gác tay lên trán tự thoại.



Đêm mờ, trời lạnh, bốn góc phòng chẳng có nổi một âm thanh, tẩm cung của thái tử lặng tới vô cùng, từ đồ vật cho tới lòng người.



Giờ giấc với Thái tử của Lạc Nam là một khái niệm mơ hồ. Ngày hay đêm vốn là trạng thái của ánh sáng và bóng tối luân chuyển, báo hiệu nên hoạt động hoặc nghỉ ngơi. Với kẻ cả đời nằm giường như hắn thì nghỉ lúc nào, dậy lúc nào cũng là tùy thời ngẫu hứng, nói với hắn về chuyện giờ giấc quả thực là tiếu lâm.



Lạc Kim Lân đưa mắt nhìn trần nhà, phiến trần trống trải thoáng đãng. Hắn tự nhủ vẫn còn nhỏ bé lắm, không thênh thang như bầu trời ngoài kia. Muốn đổi mới chút, thế là hắn hình dung tấm trần này như bị ai đó cất đi, rồi thử tưởng tượng ra khung cảnh trời xanh mây trắng trên ấy.



Vậy là xuất hiện mây trắng trời xanh.



Gật gù đúng ý, nhưng vẫn chưa trọn vẹn, hắn lại họa thêm mấy đôi chim liệng cánh phía cuối chân trời.



Cảm thấy ổn thỏa, hắn lại tô thêm một mặt trời đỏ rực đang muốn lắng xuống phía tây hạ.



Hắn cười nhẹ khiếm nhã, bầu trời kia lại có thêm vài bông bồ công anh lơ lửng phía xa xa.



Hắn quay đi nhìn góc tường trái, hơi cau mày.



Quá âm u!



Vậy là rực rực một dặng núi lửa hiện ra ở đó, ầm ì nhấm nháp.



Hắn lại nhìn tới góc tường phải, nơi này âm khí cũng vượng.



Thế

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-minh/2850175/chuong-50.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tranh Minh
Chương 50: Kẻ mộng mơ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.