Con người luôn là đi một đường, ném một đường.
Nhặt lên lại ném xuống, ném xuống liền quên mất. Lặp lại như thế, cho đến khi bất động mới thôi.
Không biết bắt đầu từ khi nào, nhưng những thứ đã từng tân trọng dần dần trôi theo năm tháng, biến mất trong cuộc sống của Du An Lý.
Giống như chưa từng xuất hiện, không để lại dấu vết.
Cho nên, khi các đồng nghiệp người Mỹ gốc Phi tặng bó hoa và bánh kem vào ngày lễ tình nhân, Du An Lý vẫn trước sau như một trả lời: “Cảm ơn, cô xứng đáng gặp được người tốt hơn”
Đám đông người xem đột nhiên cười ầm lên, cái này làm cho Du An Lý nhận thức một cái gì đó không bình thường.
“Tôi nói cô ấy không nhớ rõ đi, ai đặt cược, mau đưa tôi một trăm đô la.”
“Alison, cô sớm nhắc nhở cô ấy một chút, như vậy cô cũng sẽ không mất một trăm đô la a.”
“Đừng vui sướng khi người gặp họa, George, cậu cũng là người thua trận.”
“...”
Cuối cùng, Du An Lý vẫn nhận bó hoa và chiếc bánh sinh nhật mà người trong cả nhóm dự án đặt cho cô.
Nhờ nhóm người nhiều việc mà không làm này, sau 5 năm cô đã có một sinh nhật ầm ĩ khác.
Người ở đây luôn thích những bữa tiệc cuồng hoan, còn có uống rượu whisky với đá. Du An Lý ở trong những người này, tựa như một người kỳ dị, một chút cũng không hoan hỉ.
Nhưng chỉ cần lão bản hài lòng về cô, thì không ai có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-map-mo/3540927/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.