Cửa thang máy trước mặt mở ra.
Tả Nhan nghiêng đầu, cước bộ nhanh chóng bước ra ngoài, cơ hồ là chạy xuyên qua đại sảnh, đánh thẻ rời khỏi công ty.
Nàng không rảnh bận tâm như vậy thoạt nhìn có phải giống một kẻ đào ngũ hay không, chỉ muốn nhanh chóng biến mất trong tầm mắt nữ nhân kia.
Nếu không, sáng mai, người bị bát quái vây xem là chính mình.
Chen chúc tàu điện ngầm vào giờ cao điểm về đến cửa, Tả Nhan vẫn như thường lệ đi cửa hàng tiện lợi mua chút đồ ăn nóng, mang về nhà vội vàng giải quyết bữa tối.
Chuyện đầu tiên khi về đến nhà, chính là cởi bộ quần áo không thoải mái này ra.
Nàng tẩy trang, lại tắm rửa, chờ sau khi sấy khô tóc, trực tiếp cầm điện thoại di động trở về phòng ngủ, kiệt sức ngã xuống giường.
"Mệt mỏi."
Tả Nhan xoay người, tiện tay kéo góc chăn lại, đem mình bọc thành một đoàn.
Một ngày thảm họa cuối cùng đã trôi qua.
Nàng giơ cánh tay đặt lên trán, nhắm mắt lại để trống đầu, không đến mấy phút đã mê man, sắp ngủ.
Điện thoại di động bên cạnh bỗng nhiên vang lên một tiếng —— nàng lại quên bật chế độ im lặng.
Tả Nhan nhíu mày, có chút phiền não sờ điện thoại di động.
Màn hình điện thoại di động được đánh thức và trở thành ánh sáng duy nhất trong phòng ngủ tối.
Một tin nhắn mới trên wechat nằm ngang trên màn hình, trạng thái màn hình khóa không nhìn thấy nội dung, nàng đành phải dùng dấu vân tay mở khóa, nhấn vào xem xét.
Dấu hiệu chưa đọc màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-map-mo/244131/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.