Hình Dật Minh nhìn theo bóng lưng rời đi của Vincent một lúc, lại nhìn theo hướng bàn của Bạch Miên ngồi, đợi mãi mà chẳng thấy cô đi ra để anh còn diễn suất cho xong màn kịch ‘tình cờ gặp mặt’ này. Cuối cùng, đợi không được người đi ra, nhưng lại nhận được một tin nhắn đến từ Bạch Miên.
Nội dung tin nhắn là muốn hỏi xem hôm nay anh có thời gian rảnh không, cô muốn hẹn gặp anh để bàn bạc một số việc. Hình Dật Minh đọc tin nhắn xong thì hơi mỉm cười, tất nhiên là anh rảnh. Còn rảnh tới nỗi hết đi ‘bám đuôi’ người ta lại ngồi chờ người ta cả buổi để giả vờ tình cờ gặp mặt đây. Cho nên rất nhanh anh đã phản hồi tin nhắn của cô. Cùng lúc tin nhắn vừa được gửi đi, người mà anh chờ đợi từ nãy tới giờ cuối cùng cũng xuất hiện.
Hôm nay Bạch Miên không mặc thuần một màu đen nữa. Cô mặc một chiếc áo thun tay dài dáng ôm màu xám, phối với một chiếc váy dài chấm gót màu đen. Vẫn mang đôi cao gót hôm qua, cộng thêm một chiếc túi xách khá to, có lẽ dùng để đựng tài liệu. Tóc thì được cô xõa xuống ngang lưng, vài cọng phất phơ trước trán, tôn lên gương mặt đẹp sắc sảo và nước da trắng ngần của cô.
Hình Dật Minh vừa trông thấy Bạch Miên, liền lập tức lên tiếng, còn cố tình uốn nắn giọng điệu cho giống như rất là ngạc nhiên.
“Bạch Miên?”
Bạch Miên nghe có người gọi tên mình, liền đứng khựng lại nhìn về hướng phát ra âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-la-cua-nguoi-em-la-cua-anh/3414511/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.