Edit: Juen 
Một đêm không ngủ. 
Sáng sớm, Ảnh Thập Nhất đỏ mắt mở cửa gỗ, thấy dưới chân lẳng lặng đặt hai chiếc vòng hắc ngọc. 
Y lặng lẽ nhìn hai chiếc vòng, ngồi xổm xuống, nhặt chúng lên. 
Đây là đồ Ảnh Thập Nhất tự làm, mỗi đứa đều có một cái. Hôm sinh nhật lúc y lấy vòng ra, hai đứa nhỏ vui mừng đến đêm không muốn đi ngủ, giấu đồ trong chăn lặng lẽ lật qua lật lại ngắm nghía, thẳng đến lúc mười sáu tuổi vẫn như cũ xem chúng như bảo bối, chưa từng chịu tuỳ tiện cởi ra. 
Kỳ thật bọn chúng không biết sinh nhật của mình. Ảnh Thập Nhất liền bảo, vậy lấy ngày ca đem hai đứa về làm sinh nhật đi. 
Y nói muốn cho cả hai một cuộc sống mới, hiện tại rốt cuộc cũng làm được. 
Ảnh Thập Nhất nhặt hai chiếc vòng nhỏ lên, bỏ vào trong vạt áo, dán ngay chỗ tim, vốn muốn cảm nhận nhiệt độ còn sót lại trên vòng, nhưng hắc ngọc lạnh buốt, lạnh đến khiến Ảnh Thập Nhất khẽ rùng mình. 
Chúng đi rồi. 
Nghe Ảnh Thập Tam nói, cả hai sáng sớm đã gặp ảnh vệ trưởng, trả lại lệnh bài thị vệ, rời phủ. 
Ảnh Thập Nhất khẽ thở hắt ra, động tác thẫn thờ, đờ đẫn mặc hắc vân cẩm y, đeo đai bách nhận, đi về phía sân huấn luyện. 
Chung quanh im ắng, Ảnh Thập Nhất lặng lẽ đi trên hành lang. Nếu là bình thường, hai đứa nhỏ kia đã sớm nhào tới ôm lấy y làm nũng rồi. 
Y đã không thể nhớ nổi bản thân trước khi sống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-huong/2503931/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.