Đúng vậy, Tưởng Thành biết, hắn chỉ là một đối tượng để khiến Nghiêm Liễm ghen tuông.
Chăm chú ngắm nhìn hắn, kín đáo cười với hắn hay chấp nhận đi chơi riêng với hắn, tất cả đều là để chọc tức Nghiêm Liễm.
Kiều Giai Khanh chẳng hề yêu thích gì Tưởng Thành.
Cậu biết hắn yêu thích mình, cũng không ngần ngại đưa ra yêu cầu cùng Tưởng Thành hợp tác.
Vì người mình yêu, hắn nhắm mắt ngậm bồ hòn làm ngọt.
Vốn tưởng khi biết bạn thân và trúc mã đò đưa sau lưng, Nghiêm Liễm sẽ ghen đến đánh người, bộc lộ tính chiếm hữu.
Tuy nhiên, anh chẳng hề có động thái gì với Kiều Giai Khanh ngoại trừ trở nên xa cách thấy rõ.
Ngược lại, anh còn thường xuyên để ý Tưởng Thành hơn.
Hắn thở dài, lớn giọng đáp:
"Giai Khanh, anh không hi vọng em đồng ý, chỉ mong rằng sau này, khi tình cảm em dành cho tên khốn Nghiêm Liễm đã không còn, hay ít nhất là khi anh ta bỏ rơi em, thì xin em hãy nhớ 1 điều: Vẫn luôn có anh đứng đợi em."
Nói xong, Tưởng Thành buông thõng hai vai, buồn bã rời đi.
Kiều Giai Khanh:.... Lời thoại này... Không phải có hơi...
"Hả?"- Thấy hắn mở cửa, cậu mới phát hiện quá nửa học sinh trong trường đang đứng bên ngoài nghe ngóng. Ngay cả vị giáo viên tiết vừa nãy cũng ở đây!
Mọi người đều không ai nghe thấy mấy lời của Kiều Giai Khanh, thứ duy nhất lọt vào tai họ là câu trả lời đầy si tình của Tưởng Thành.
Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-doat-my-nhan/2711793/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.