- Tuy lần nào ngươi cũng nói không vội, nhưng đây là việc quan trọng nhất. Nếu lại kéo dài, người dưới sẽ bắt đầu suy nghĩ lung tung. Sau khi diệt trừ Khống Thiên Hội, Hắc Kỳ Quân đang đoàn kết chưa từng có, cũng rất mong chờ ngươi đăng cơ xưng đế.
Ngô Nhất Đạo gắp đồ ăn cho Phương Giải:
- Ta biết ngươi muốn tới Đại Luân Tự trước, nhưng việc kia không thể không nói được. Cho nên…ít nhất ngươi định ra một ngày, để cho người dưới có mục tiêu rõ ràng, trong lòng bọn họ cũng kiên định. Về phần ngươi rời khỏi Trường An, ngươi có thể tùy tiện tìm một lý do nào đó.
- Ừ!
Phương Giải gật đầu:
- Món này ngon quá!
Một bàn thức ăn này đều là Ngô Nhất Đạo tự mình xuống bếp làm, đây là một việc khó có được. Nếu ở dân gian, cha vợ tự mình xuống bếp nấu ăn cho con rể thì là bình thường. Nhưng với một người bận rộn hầu như không có thời gian rảnh rỗi như Ngô Nhất Đạo, thì thật là khó khăn.
Trên thực tế, ngay cả Ngô Ẩn Ngọc cũng ít khi được ăn thức ăn do Ngô Nhất Đạo nấu.
Cho nên Phương Giải ăn rất nhiệt tình.
- Ta định để Thiên Thủ Thiên Diện đóng giả thành ta tới Ung Châu một chuyến.
Phương Giải vừa ăn vừa nói:
- Đợi lúc hắn từ Ung Châu về thì ta cũng về rồi. Gióng trống khua chiêng rời đi, tốt hơn là âm thầm rời đi.
- Tới Ung Châu cũng cần một lý do chứ?
Ngô Nhất Đạo hỏi.
- Bảo là đi xem xưởng đóng tàu ở Vân Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570994/chuong-1520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.