- Mọi thứ đã chuẩn bị xong.
Phương Giải nhìn tình báo mà Kiêu Kỵ Giáo đưa tới, chậm rãi nói:
- Giờ đang là thời điểm nhạy cảm, bất kể chúng ta hay là kẻ địch đều đã chuẩn bị xong. Trong lòng mọi người đều rõ lúc thời điểm kia tới, chỉ xem ai chuẩn bị đầy đủ hơn.
Những thuộc hạ quan trọng của hắn đều ở đây.
- Kẻ địch từng bước thực hiện kế hoạch của bọn chúng, chúng ta cũng như vậy.
- Thoạt nhìn…
Phương Giải ngẩng đầu, sắc mặt nghiêm nghị:
- Chúng ta chuẩn bị không đầy đủ bằng kẻ địch, ít nhất bọn chúng biết ta là ai, các ngươi là ai. Nhưng chúng ta không biết bọn chúng là ai, cũng không biết bọn chúng giấu ở nơi nào.
Phương Giải đứng dậy, nói:
- Đi thôi, chờ ngày đó tới.
…
…
- Ngươi có thể sẽ chết.
Phương Giải nói.
Người ngồi đối diện với hắn gật đầu:
- Thần biết, từ lúc Chủ Công bảo thần làm chuyện này, thần liền biết mình có khả năng sẽ chết. Nhưng thần không do dự, bởi vì thần không cần phải…do dự. Tới hiện tại thần cũng không biện minh cho mình. Thần không do dự, đầu tiên là vì mẹ của thần bảo thần phải nhớ kỹ bốn chữ ‘Có ơn tất báo’. Thứ hai, là thần muốn làm quan lớn, một vị quan thực sự để thi triển khát vọng trong lòng.
Ngồi đối diện Phương Giải, chính là Độc Cô Văn Tú.
- Không có mấy người biết chuyện này.
Phương Giải chậm rãi nói:
- Trước khi ngày đó tới, trước khi động thủ, ta sẽ không nói cho người khác biết ngươi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570983/chuong-1509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.