- Ta không muốn hoài nghi bất kỳ thuộc hạ nào của ta.
Phương Giải nhìn nước sông dậy sóng, sắc mặt rất bình tĩnh.
Càng ngày càng gần Trường An, đi chừng bảy, tám ngày nữa là có thể tới thành Diễm Dương. Từ thành Diễm Dương tới Trường An là 1900 dặm, là đoạn đường ngàn dặm cuối cùng. Lúc trước Phương Giải đã phân phó ở lại thành Diễm Dương một ngày.
- Có lẽ, đây là nhược điểm của ta chăng?
Phương Giải hỏi.
Ngô Nhất Đạo khoanh chân ngồi ở mui thuyền, phía trước ông ta là một cái bàn trà thấp, mặc cho thuyền lay động thì cái bàn cũng không động đậy chút nào. Chớ nói cái bàn, dù là nước trong chén trà cũng không động. Pha trà ở trước đầu sóng như vậy, không phải người nào cũng làm được.
Hạng Thanh Ngưu ngồi ở boong thuyền thả câu, lưỡi câu không có mồi, y nói là muốn thử vận may, nhìn xem liệu lưỡi câu có may mắn ngoắc vào con cá nào không.
- Đây là nhược điểm của mọi người.
Ngô Nhất Đạo vươn tay mời, Phương Giải lập tức ngồi đối diện với ông ta.
Ngô Nhất Đạo tiếp tục nói:
- Không ai muốn hoài nghi người bên cạnh mình, cho dù trong lòng luôn tồn tại hoài nghi. Một cặp vợ chồng có tình cảm mặn nồng trong mắt người khác, ai biết bọn họ có gian tình hay không? Ai ai trong thiên hạ cũng có hoài nghi, nhưng chỉ cần không thành tâm ma, thì đó là chuyện bình thường.
Phương Giải gật đầu:
- Vừa rồi Liêu Sinh nhận được tin tức từ Kiêu Kỵ Giáo gửi tới, nói rằng mâu thuẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570973/chuong-1499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.