Thành Trường An
Trước sau như một bình tĩnh
Tòa thành lớn này bất kể có trải qua chiến tranh hay không, giống như cũng khó mà phá vỡ được loại không khí hình thành đã lâu này. Nếu tòa thành này có linh hồn, thì là một linh hồn nặng trĩu. Đường cái dần có nhiều người đi lại hơn, chiến sự Trung Nguyên đã gần như chấm dứt, cho nên bất kể là thành Trường An hay là các đạo khác, đang dần khôi phục trật tự.
Lúc đám thương nhân đầu tiên tiến vào cửa chính thành Trường An, dân chúng đứng hai bên đường nghênh đón bọn họ bộc phát tiếng hoan hô. Những thương nhân này có chút hoảng sợ, bọn họ còn tưởng rằng có vị đại nhân vật nào đó đi theo sau bọn họ. Nhưng nhìn trái nhìn phải, nhìn trước nhìn sau, bọn họ mới xác định dân chúng nghênh đón là mình.
Lễ ngộ như vậy, quả thực có một không hai với thương nhân có địa vị thấp kém như bọn họ.
Có lẽ tới già bọn họ cũng không quên được ngày này.
Những dân chúng đó cũng khiến cho thành Trường An rốt cuộc có chút sức sống.
Lúc Độc Cô Văn Tú từ triều đình đi về nhà thì trời đã tối đen. Qua chừng nửa canh giờ nữa thì các đường cái của Trường An sẽ sáng đèn. Đây là quy định từ khi thành Trường An trở thành đế đô của Đại Tùy. Cho dù là lúc thành Trường An bị vây trong thời điểm thiếu thốn nhất, thì đèn đường cũng không tắt.
Không biết vì sao, Độc Cô Văn Tú không lựa chọn ngồi xe ngựa.
Y đi bộ về nhà.
Đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570939/chuong-1465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.