- Ta thực không biết cái tay Trần Định Nam kia ỷ vào cái gì?
Plens lắc đầu, lẩm bẩm nói:
- Quỳ xuống nói chuyện? Mặc dù hiện tại ta không muốn tấn công tiếp thì phía sau ta cũng không có vật cản gì, ta có thể rời đi bất kỳ lúc nào. Sở dĩ ta muốn nói chuyện với Thống soái Hắc Kỳ Quân, là vì muốn tìm một giải pháp hòa bình. Vậy mà y nói muốn đàm phán, thì phải quỳ xuống đàm.
Ông ta cười cười, có chút khinh thường:
- Câu đùa này chẳng hay ho gì.
Kha Khắc Bác thì không nghĩ như vậy. Ông ta là người luôn nhắc nhở mình phải duy trì tỉnh táo. Ông ta biết giữa mình và Plens thực sự không có tình cảm gì. Hiện tại Plens lưu ông ta lại, hơn nửa là có ý bắt cóc.
Mặc kệ hữu dụng hay vô dụng, ít nhất lưu Kha Khắc Bác ở lại trong quân thì có hai giá trị về bề ngoài.
Thứ nhất, Kha Khắc Bác là đốc quan.
Thứ hai, thế lực của gia tộc Kha Khắc Bác rất khổng lồ.
Kha Khắc Bác nhìn bản đồ, lông mày nhíu chặt:
- Nếu Hắc Kỳ Quân còn binh lực thì sao?
Ông ta bỗng nhiên hỏi một câu.
Plens đang cười khinh thường nghe vậy liền sửng sốt, sau đó biến sắc.
- Nhanh!
Ông ta hô ra ngoài:
- Phái người thông báo cho hậu đội, tăng phạm vi quan sát của thám báo lên năm mươi dặm!
Ông ta vừa mới dứt lời thì một lính liên lạc lao nhanh vào:
- Công tước đại nhân, hậu đội bị tập kích.
Đúng vậy
Tán Kim Hầu tới rồi.
Mùa xuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570922/chuong-1448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.