Lúc Sở Nguyên Trạch quỳ xuống, bả vai run rẩy.
Y chưa từng nghĩ tới một ngày nào đó được gặp lại Hoàng Đế của Sở Quốc. Lúc trước y dẫn theo đám dũng sĩ cuối cùng của Sở Quốc bảo vệ đô thành Như Ý, chọn một binh lính có tướng mạo khá giống với Sở Cư Chính, giả trang thành Hoàng Đế dụ đi truy binh. Nếu không nhờ những người như bọn họ, thì nói không chừng Sở Cư Chính đã chết từ mấy năm trước rồi.
- Tội thần Sở Nguyên Trạch khấu kiến bệ hạ, bệ hạ vạn tuế, vạn tuế vạn tuế, vạn vạn tuế!
Thanh âm của y run rẩy.
Nhìn thấy phản ứng này của y, tuy Tửu Sắc Tài cảm thấy dáng quỳ của Sở Nguyên Trạch hơi buồn cười, nhưng trong lòng đầy kính trọng. Nghĩ tới Dương Thuận Hội, lại nghĩ tới Sở Nguyên Trạch, cả hai đều đầu hàng người nước ngoài, nhưng người sau hiển nhiên vẫn giữ được sự trung thành trước sau như một.
- Khanh vô tội.
Sở Cư Chính bước tới đỡ Sở Nguyên Trạch đứng dậy:
- Lúc trước nếu không phải khanh dẫn theo các tướng sĩ liều chết cản ở đằng sau, thì trẫm đã không thể chạy đi được rồi. Mấy năm ở chỗ người Tùy, trẫm luôn lo lắng liệu các khanh có chạy trốn được không. Hiện tại thấy các khanh còn sống, trong lòng trẫm liền yên tâm.
Sở Cư Chính chân thành nói, nước mắt chảy xuống.
- Bệ hạ chịu khổ rồi.
Đám người Sở Nguyên Trạch lại muốn dập đầu thì Sở Cư Chính kéo dậy.
- Nước mất nhà tan là tội của trẫm. Lúc trước các ngươi dẫn theo tướng sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570916/chuong-1442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.