Càng đi sâu vào trong núi, cảm giác đứng bên ngoài lồng kính nhìn cá mập nhe ranh càng thêm mãnh liệt. Mặc dù có tử vong chi giới của đầu bếp bảo vệ, nhưng tinh thần không thể bình tĩnh lại. Vào lúc này, Hạng Thanh Ngưu bắt đầu dùng phương thức quen thuộc của mình để giảm sức ép.
- Này, các huynh đệ tỷ muội ở phía trước có khỏe không?
Y ở đằng sau hô.
Hai tay còn khép lại đặt ở trước miệng.
Không ai để ý tới y.
- Này, các huynh đệ ở phía sau có khỏe không?
Y lại hô.
Phương Giải quay đầu lại hô:
- Tên mập đi ở cuối, cho bọn ta xem hai tay của ngươi.
Mập mạp lập tức vung vung cánh tay:
- Có thấy không?
Phương Giải đáp:
- Không thấy.
Mập mạp sốt ruột:
- Sao có thể thế được, ngươi quay đầu nhìn lại xem. Đừng đùa ta như vậy, ta làm sao biết ngươi nói thật hay nói đùa? Nếu ngươi không nhìn thấy ta, chẳng lẽ ta lại nhìn thấy?
Phương Giải hô:
- Đường núi tịch mịch, hát Thập Bát Mô đi!
Mập mạp nghiêm túc nói:
- Đừng xấu xa như vậy được không? Nếu không ngươi hát trước đi.
Thạch Loan ở đằng sau kéo áo Diệp Trúc Hàn:
- Đại sư huynh, có phải đệ ở trong Thập Vạn Đại Sơn đã quá lâu nên bị bệnh? Cảm thấy mình không giống với những người khác? Chẳng lẽ ở trong núi lâu nên đệ đã trở nên không bình thường?
Diệp Trúc Hàn vỗ trán một cái:
- Không phải, chỉ là vừa mới rời núi đệ đã gặp phải một đám không bình thường rồi.
Thạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570884/chuong-1410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.