Thành Trường An
Đối với tòa thành lớn này, ban đêm và ban ngày dường như không hề khác nhau. Ban ngày xe ngựa như nước chỉ là làm đẹp cho vẻ trang nghiêm, mà ban đêm an tĩnh cũng chỉ làm nền cho vẻ trang nghiêm. Nơi này vĩnh viễn có một phong cách khó dùng từ ngữ để miêu tả được, thật giống như bức tranh tạo ra từ những con số.
Phương Giải tiến vào Trường An vẫn là buổi tối, thật giống như đêm hôm qua ra ngoài, tối hôm nay trở lại.
Người ở đây không biết Phương Giải từng rời đi, đương nhiên càng không biết hắn đã trở lại. Mà ngay cả binh sĩ nhận lệnh mở cửa thành cũng không biết tối nay vào thành là ai. Bạch sư Hỗn Độn trước sau như một ngủ say trong xe ngựa, dường như rất thích cảm giác xóc nảy của xe ngựa.
Binh lính có chút tò mò đánh giá đoàn xe, không biết là nhân vật quan trọng nào vào thành, có thể khiến cho cửa thành Trường An mở vào buổi tối.
Lúc Phương Giải trở lại Sướng Xuân Viện, mọi người trong viện đều đã biết hắn trở lại. Đám hạ nhân đều đứng ở cửa lớn để chờ, nhìn thấy Phương Giải, vội vàng tiến lên thi lễ. Phương Giải khoát tay nói rằng không cần kinh động mọi người, đều trở về nghỉ ngơi đi.
Còn các nữ nhân của hắn, đều đứng chờ ở cửa thư phòng.
- Gió đêm lạnh, mau vào trong.
Phương Giải ôn nhu nói với các nàng, giống như gió ấm hòa tan băng tuyết.
- Biết hôm nay huynh trở về, các tỷ ấy làm sao ngủ được?
Tang Táp Táp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570881/chuong-1407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.