Ta lưu luyến cảnh đẹp nơi này, lưu luyến cuộc sống không màng danh lợi nơi đây và còn lưu luyến tình nghĩa hào hiệp trượng nghĩa ở chốn này nữa.
Lai Mạn đứng ở trên bình đài lớn ở bên ngoài tẩm cung, mắt nhìn xuống biển ở phía xa.
Hắn khoác lên mình chiếc áo choàng, không có đai lưng, lộ ra cơ thể cường tráng.
ở hai bên người hắn có mấy cô gái chỉ mặc trên người tấm lụa mỏng, dùng ánh mắt ngưỡng mộ phục tùng nhìn hắn.
Trong tay họ bưng khay, có rượu ngon có mỹ thực.
Thân thể dưới tấm lụa mỏng đó lúc ẩn lúc hiện, ánh bình minh xuyên qua thân thể hoàn hảo của những cô gái đó vô cùng thu hút.
Đặc biệt là chiếc quần lúc ẩn lúc hiển, càng khiến lòng người lâng lâng.
Mặc dù có chút gió biển nhưng không thể thổi đi mùi hương trên người các cô.
Ở vào hoàn cảnh đó, có lẽ chỉ cần là đàn ông thì đều vướng vào trầm luân.
- Nhưng nơi này dù sao cũng không phải là nơi cao nhất.
Lai Mạn khẽ thở dài, nắm chặt vòng eo cô gái trẻ bên cạnh mình.
Cô gái kia lập tức hừ lạnh một tiếng từ trong mũi ra, đổi lại là ánh mắt ghen tỵ của những cô gái khác.
- Có lẽ cuộc sống nơi đây có chút an nhàn, ẩn dật.
Lai Mạn chậm rãi nói:
- Nhiều năm chinh chiến, luôn có chút mệt mỏi.
Mọi thứ nơi này đều thư thái như vậy, vì vậy có chút trầm luân trong đó nhưng lại bỗng chốc quên đi vẫn còn nhiều chuyện chưa làm xong.
Từ đầu đến giờ ta nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570877/chuong-1403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.