Hạng Thanh Ngưu hỏi:
- Sư phụ ta thành danh vào hơn hai trăm năm trước, mà Đại Luân Minh Vương thành danh đã ngàn năm, cho dù Tang Loạn thật muốn có người chống lại Đại Luận Minh Vương thì tại sao ngài ấy không tìm ra một người đặt ở vị trí ấy sớm hơn?
Này tự nhiên cũng là điều Phương Giải không hiểu.
Ý nghĩ vừa rồi đến nơi đây xem như đã rẽ sang một hướng khác.
Hạng Thanh Ngưu cau mày suy nghĩ vấn đề, loại trường hợp này xem như khó gặp. Tên mập này tình nguyện tiêu hao thời gian vào vấn đề ăn cơm uống nước ngủ ngon chứ cũng không muốn tiêu tốn chúng vào chuyện suy nghĩ vấn đề. Lúc trước, chính bản thân gã cũng đã từng nói qua, nếu gã có thể nghiêm túc lúc tu hành thêm ba phần thì tu vi của gã nói không chừng đã trở nên rất cao rồi.
- Bây giờ cứ dựa theo ban đầu mà tiếp tục suy luận đi.
Hạng Thanh Ngưu nói:
- Lúc trước sau khi Tang Toạn ly khai thảo nguyên, sau đó tới Trung Nguyên du lịch thật lâu, ngài ấy liền nhận thức sư phụ ta, sau đó truyền thụ tu vi cho sự phụ. Mục đích cứ dựa theo ban nãy là vì muốn đối kháng với Đại Luân Minh Vương đi. Nói cách khác, hơn hai trăm năm trước khẳng định đã xảy ra biến cố gì đó làm cho Đại Luân Minh Vương chuẩn bị tiến vào Trung Nguyên. Tang Loạn vì để Trung Nguyên có một người có thể chống lại Đại Luân Minh Vương nên mới bồi dưỡng sư phụ ta.
Phương Giải gật gật đầu, chờ Hạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570866/chuong-1392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.