Sóng xô núi lở
Tiếng hoan nghênh vang trời
Sắc mặt của Lưu Yến Tước lập tức thay đổi.
Trong lòng cũng thay đổi.
Một kiểu suy nghĩ muốn xé nát tất cả càng ngày càng phát ra đậm đặc, đậm đặc đến mức chỉ một giây sau là bùng phát. Nhưng gã lại lẳng lặng nhìn người đàn ông trẻ tuổi kia cự ly cách mình rất gần nhưng lại phảng phất như để thân ở hai thế giới khác nhau, mắt nhìn không chớp, dường như đem mọi thứ trên người đàn ông này đặt vào trong mắt.
- Ta biết rằng ngươi sẽ nói với ta cái gì.
Lưu Yến tước hướng sang Phương Giải cười cười, nhưng lại không tương xứng với tâm trạng như vậy của gã. Gã bây giờ có thể cười được ra, ngay bản thân gã cũng cảm thấy có chút kinh hãi.
- Chắc ngươi sẽ dùng thân phận chính nghĩa của ngươi chất vấn ta tại sao lại giết nhiều người như thế. Sau đó ở trước mặt của nhiều người như vậy cao giọng hô: Ta muốn vì dân trừ hại, có đúng không? Thân phận của ngươi rất cao, nhìn khắp Trung Nguyên đã không có người nào có thể sánh vai với ngươi. Cho nên ngươi bất luận làm cái gì đều là “nhất hô bách ứng”, ngươi mãi mãi đều là đứng ở trên cao khống chế đạo đức.
Hơi thở của Lưu Yến Tước bắt đầu trở nên hơi có chút gấp gáp, dường như con dã thú ở trong lòng gã đang dần dần sống lại.
- Đến đây, đến đây, mau đến giết ta đi.
Tiếng hít thở nặng nề của gã rõ ràng như thế, ngay đến cả tiếng vỗ tay hoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570859/chuong-1385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.