Bờ tây Nghi Thủy.
Một chiếc thuyền chậm rãi cập bờ.
Lúc Phương Giải rời khỏi thuyền, cố ý đi chậm nửa bước để sóng vai với Mông Ca. Hành động này chính là để là an ủi các tướng lĩnh Mông Nguyên đang ở xa xa nhìn về phía này. Tương lai sẽ cần bọn họ chiến đấu với người nước ngoài, cho nên Phương Giải không ngại cho bọn họ chút hãnh diện.
Khiến kẻ địch và giặc ngoại xâm liều chết với nhau, còn chuyện gì khiến người ta vui hơn không?
- Chủ Công, quả nhiên Hắc Sơn Quân đã bỏ chạy rồi.
Thiên hộ Kiêu Kỵ Giáo Liêu Sinh tiến lên bẩm báo. Từ sáng sớm y đã rời đi giám thị hướng đi của Hắc Sơn Quân rồi.
- Đi rất gấp, nhiều đồ quân nhu bị bỏ lại.
Liêu Sinh nói.
Phương Giải gật đầu hỏi Mông Ca:
- Rút lui rồi, giờ làm gì?
Sắc mặt của Mông Ca rất âm trầm, im lặng một lát rồi lắc đầu:
- Thoạt nhìn Cái Xá như một kẻ thô lỗ, nhưng tâm tư rất tinh tế. Huống chi trong quân của y còn có một người Hán tên là Bắc Hoài Lễ, cho nên dù phải bỏ chạy cũng không có khả năng chạy gấp gáp như vậy. Cái Xá là cố ý biểu hiện giả dối để chúng ta đuổi theo.
- Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, chắc chắn y sẽ bố trí mai phục.
Mông Ca nói:
- Nhưng nếu không đuổi, thì y sẽ chạy thoát.
Phương Giải vươn tay mời:
- Nếu là vậy, Đại Hãn có thể đuổi theo.
Mông Ca biến sắc:
- Phương Giải, đừng quên ta đã đáp ứng ngươi dẫn theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570846/chuong-1372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.