- Trời nhằm vào thần?
Lúc Mông Ca nhìn thấy những chữ này trong lòng hắn thật chấn động, nhưng rất nhanh hắn lại cười lạnh một tiếng. Trên đời này nào có ông trời, nào có cái gì là thần đâu. Hắn không biết nhiều năm về trước vị thiếu niên tên Phương Giải kia đã từng nói mỗi một tấc trên mặt đất đều là trời, nếu như biết chỉ sợ rằng hắn cũng lí giải không được.
- Các ngươi muốn đồ thần?
Hắn hỏi.
Sau khi trầm mặc một lát Đại Tự Tại mới gật gật đầu:
- Trên thế giới này cho tới bây giờ đều không có thiếu phản kháng, chỉ cần có áp bách tồn tại phản kháng liền không bao giờ ngơi nghỉ. Cái đó và chính nghĩa tà ác không có quan hệ gì nhưng nực cười nhất chính là, trên thế giới này người thiện lương hoàn toàn là loại người không giỏi về sự phản kháng nhất. Mà những kẻ trong lòng có ác niệm lại càng trực tiếp trong cái vấn đề phản kháng này.
Y chỉ chỉ chính bản thân y, nói:
- Thân thể của ta ở Phật tông, nhưng trong lòng của ta lại vẫn còn ác niệm.
Mông Ca há miệng thở dốc, hắn vừa mới muốn nói gì đó liền nghe được bên ngoài có tiếng bước chân đang nhanh chóng tới gần:
- Đại Hãn, Huyết Nha tướng quân giao thủ với người Hán ở bờ sông, thỉnh Đại Hãn mau chóng phái binh đi trợ giúp!
- Cái gì!
Mông Ca bật người đứng dậy:
- Ta không phải đã bảo hắn rút lui trở về sao!
Lang Kỵ tới báo tin bên ngoài kia vừa mới bước chân vào cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570822/chuong-1348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.