Qua giờ Tý một lúc, mưa to bỗng nhiên ngừng. Đây tuyệt đối là tin tức tốt đối với việc xuất chinh của Hắc Kỳ Quân. Đội của Gia Cát Vô Ngần, đội của Lưu Húc Nhật, hai đội khinh kỵ binh cộng lại chừng ba vạn. Cộng thêm phụ binh, quy mô của đội ngũ này đã khá lớn.
Vì không khiến người khác chú ý, đội ngũ luân phiên nhau xuất phát theo giờ, chia ra sáu cửa thành.
Từ giờ Sửu bắt đầu, đội ngũ lục tục tập kết, sau đó tướng lĩnh các doanh mang theo đội ngũ của mình rời khỏi thành. Đường phố của Trường An không hề lầy lội, quan đạo ngoài thành cũng được lát bằng đá, cho nên không khó đi.
Cứ như vậy, Vũ Vương Phương Giải rời khỏi thành Trường An.
Trong đội ngũ có mấy cỗ xe ngựa, là tinh kỵ Kiêu Kỵ Giáo cộng thêm thân binh doanh của Phương Giải hộ tống rời khỏi thành. Đây đương nhiên là gia quyến của Phương Giải. Bởi vì Phương Giải một mực lo lắng cho thế cục của Trường An, cho nên hắn không có ý định lưu các nàng lại. Phương Giải cảm thấy một tòa thành nghìn năm như Trường An, trải qua mấy triều đại, những thứ dấu ở phía dưới hơn xa những thứ nổi phía trên
Phương Giải ngồi trong xe ngựa, nhìn Tang Táp Táp bế Ninh Nhi, cười áy náy nói:
- Ninh Nhi còn nhỏ, nhưng vẫn phải dẫn theo con bé hối hả ngược xuôi.
- Con bé sẽ biết đây là tốt cho nó.
Ninh Nhi càng lớn càng đáng yêu xinh đẹp. Nhất là đôi mắt to, khiến người ta cực kỳ yêu thích.
- Lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570813/chuong-1339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.