Trong bóng đêm, thanh âm của Cửu tiên sinh lại truyền tới:
- Ngọn lửa này khá thú vị. Nếu là ngọn lửa bình thường, thì đã tắt trong bóng đêm của ta rồi. Không thể không nói, thành công của ngươi không phải tự nhiên mà có. Tuy nhiên, đây mới chỉ là bắt đầu. Một khi tiến vào hắc ám, ngươi vĩnh viễn sẽ không thấy được ánh sáng.
Phương Giải không xác định được thanh âm từ nơi nào tới, nhưng hắn không hề khủng hoảng. Hắc ám khiến hắn mất đi thị lực không nhìn thấy kẻ địch, nhưng không làm hắn mất đi ý chí chiến đấu. Hắn nhắm hai mắt lại, tập trung toàn bộ tinh thần để cảm giác. Kim hỏa chậm rãi di chuyển bên ngoài cơ thể hắn, giống như cảm giác của hắn đang lan ra ngòai. Chỉ cần có thứ gì tiếp xúc với ngọn lửa, Phương Giải có thể nhận thấy được.
- Mắt!
Thanh âm của Cửu tiên sinh như xa như gần.
- Đây chỉ là tầng thứ nhất mà thôi. Kế tiếp ngươi sẽ dần dần mất hết cảm giác, thậm chí ngay cả đau đớn cũng không cảm thấy được. Đây là cái chết khá kỳ diệu cũng khá thoải mái. Bởi vì ngươi căn bản không biết mình chết như thế nào. Cũng không biết mình đã chết.
- Tai!
Chữ thứ hai xuất hiện, sau đó Phương Giải liền không nghe thấy được tiếng lửa cháy.
- Mũi!
Chữ thứ ba xuất hiện, Phương Giải liền không ngửi thấy được mùi lửa đốt.
- Thân!
Từ thứ tư xuất hiện, Phương Giải không cảm nhận được thân thể của mình.
Bốn chữ này linh nghiệm giống như chú ngữ. Bốn chữ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570790/chuong-1316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.