Lúc nhìn thấy phía trước có một con sông nhỏ, y không hề do dự nhảy xuống sông.
- Thiên Hộ nói qua…lúc chạy trốn nếu gặp được sông thì không cần do dự, nhảy vào đi. Nước sông có thể tẩy đi mùi. Cho dù là chó ngao linh mẫn nhất cũng không thể tìm kiếm được dấu vết.
Y một bên tự nói, một bên bơi qua con sông.
Sau khi tới bờ sông bên kia, y quay đầu nhìn thoáng qua Liễu Châu, bỗng nhiên có một ảo giác, cảm thấy bên này sông là một thế giới, Liễu Châu bên kia là một thế giới. Tới được bờ bên này, thần kinh vốn căng thẳng của y được buông lỏng không ít, trong lòng cũng không còn kinh hoàng.
- Thiên Hô nói qua…chớ khẩn trương, luôn phải duy trì tỉnh táo. Nhất định phải rõ ràng bước kế tiếp của mình là gì, không thể cắm đầu mà chạy, mà nên suy nghĩ trước sau rồi hẵng chạy.
Y tự nói với mình, sau đó chọn một phương hướng không phải là tới chỗ hội hợp. Y tính toán đi lách một vòng thì mới trở về. Quan sát ánh trăng, y có thể đoán được còn bao lâu nữa thì tới hửng đông. Tính toán thời gian, y có thể tính được mình sẽ phải đi một vòng lớn.
Vượt qua ngọn đồi, phía trước là ruộng hoang rộng mênh mông. Chỗ này đã tới mùa thu hoạch, nhưng do chiến loạn, nên dân chúng không dám tới gặt lúa.
- Thiên Hộ nói qua…lúc lẩn trốn, cố gắng đừng để lộ đồng đội của mình.
Trần Chấn Vũ nhắc nhở bản thân, sau đó chui vào đồng ruộng. Nơi này là một vùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570613/chuong-1139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.