Trưởng Công chúa Dương Thấm Nhan thỉnh thoảng nghe thấy tiếng hoan hô vang lên, còn tưởng rằng Hắc Kỳ Quân lại đánh thắng trận chiến lớn nào. Nhưng nghĩ lại, không nghe nói gần đây Hắc Kỳ Quân có hành động gì. Nàng ở sườn núi, cũng không nhìn thấy binh mã dưới chân núi điều động.
- Mẫn Nhi!
Dương Thấm Nhan gọi một tiếng:
- Bên ngoài xảy ra chuyện gì? Vì sao có người khua chiêng gõ trống vậy?
- Điện hạ!
Mẫn Nhi mới mười lăm tuổi giống như một con bướm nhỏ từ bên ngoài bay vào, chưa nói chuyện đã cười trước, ánh mắt híp lại thành nửa vầng trăng:
- Quốc công gia có một vị thiên kim, mọi người biết chuyện đều chạy tới chúc mừng. Hiện tại bên ngoài rất náo nhiệt, nghe nói tối hôm nay Quốc công gia còn mở tiệc rượu chúc mừng.
- Đây đúng là việc vui…
Dương Thấm Nhan đột nhiên cảm thấy trong lòng khác thường, nhưng không nói ra được. Nàng cảm thấy bản thân nên hận Phương Giải mới đúng, nhưng lúc nghe thấy tin tức này, trong lòng nàng lại thấy vui cho Phương Giải. Cho nên nàng sửng sốt, không rõ vì sao mình lại vui vì hắn.
Nhất là, hắn là Phương Giải…
Thấy sắc mặt của Công chúa thay đổi, Mẫn Nhi ngừng cười, hỏi:
- Sao vậy điện hạ? Có phải người cảm thấy chỗ nào không thoải mái?
- Không có gì!
Dương Thấm Nhan lắc đầu.
- Mẫn Nhi…
Nàng liếc nhìn Mẫn Nhi, muốn nói lại thôi.
Mẫn Nhi đi tới giúp nàng ngồi xuống ghế, rồi rót một chén nước cho nàng:
- Điện hạ có chuyện gì cứ nói thẳng ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570606/chuong-1132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.