Mất mười sáu ngày, Phương Giải và Hạng Thanh Ngưu liền từ Tô Bắc Đạo chạy về đại doanh núi Chu Tước. Hai người mang theo ít hành lý, ngoại trừ chậm trễ nửa ngày ở huyện Bình Cốc, trên cơ bản không trì hoãn một phút. Biểu hiện của Hạng Thanh Ngưu dường như còn sốt ruột hơn Phương Giải, nhưng Hạng Thanh Ngưu rõ ràng rằng, không ai sốt ruột hơn Phương Giải.
Mang theo phong trần mệt mỏi, lúc Phương Giải đẩy cửa phòng Tang Táp Táp, Tang Táp Táp nằm ở cái ghế bên cửa sổ nhìn hắn mỉm cười. Bụng của nàng đã rất lớn rồi, tính thời gian thì còn hơn mười ngày nữa. Nàng không ngồi dậy, vẫn nằm ở đó, sự vui sướng thể hiện rõ trong đôi mắt.
- Huynh vừa về đại doanh muội liền biết…
Tang Táp Táp mỉm cười nói:
- Nhưng muội không muốn đứng lên, huynh có trách muội lười không?
- Sao có thể trách nàng được.
Phương Giải đi tới ngồi xuống bên cạnh Tang Táp Táp, áp mặt vào bụng nàng:
- Giờ bụng đã lớn như vậy rồi, có thể thấy nàng khá vất vả. Từ lúc nàng có bầu tới nay, ta không thể thường xuyên ở bên cạnh nàng để chiếu cố, vẫn luôn là nàng tự chiếu cố bản thân.
- Đâu phải.
Tang Táp Táp ôn nhu vuốt tóc của Phương Giải:
- Lúc huynh không có ở nhà, còn có Trầm tỷ tỷ và các tỷ khác. Lúc các tỷ ấy không có ở nhà, thì có Ẩn Ngọc. Huynh không biết đâu, mấy tỷ ấy còn khẩn trương hơn cả muội. Cho dù đi một đoạn đường ngắn, các tỷ ấy cũng lo lắng.
- Các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570592/chuong-1118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.