Đại Tự Tại nhìn nam tử trẻ tuổi trước mặt này, dường như không hiểu vì sao y lại có suy nghĩ như vậy. Trước khi tới đây y đã tìm hiểu tính cách của Thắng Đồ, cũng biết được sơ qua về nam tử trẻ tuổi này. Nhìn Thắng Đồ, Đại Tự Tại trầm mặc một lúc lâu, bỗng nhiên hiểu ra suy nghĩ của Thắng Đồ.
- Thì ra là vậy.
Đại Tự Tại gật đầu:
- Ngươi là người giống ta.
Nói xong câu đó, y xoay người muốn đi.
Thắng Đồ gọi lại y:
- Ngươi là ai?
- Ngươi là một người muốn làm Hoàng Đế, mà ta, mục tiêu của ta còn lớn hơn ngươi. Ta tên là Đại Tự Tại, nhớ kỹ tên này đi.
Đại Tự Tại không quay đầu lại, vừa đi vừa trả lời.
- Đại Tự Tại…
Trong mắt Thắng Đồ hiện lên một tia hận thù.
Tên này khơi gợi một số thứ mà y không muốn nhớ lại. Phật tông…La Diệu…
Thắng Đồ lắc đầu mạnh, khiến bản thân không suy nghĩ thêm.
Nhưng dù y không thèm nghĩ nữa, thì La Diệu vẫn là một ngọn núi lớn trong lòng y. Rất nhiều người có thể đoán ra được tâm tư của y từ việc y đổi tên. Y nóng lòng muốn thoát khỏi bất kỳ cái gì liên quan tới La Diệu. Nhưng nếu không phải trong lòng y còn ám ảnh, thì y đâu cần nóng lòng thay đổi?
Đại Tự Tại đi rồi.
Nhưng tâm trí của Thắng Đồ lại khó mà bình tĩnh nổi.
Nếu như không có Đại Tự Tại, Thắng Đồ còn có mấy phần chiến thắng trận này. Y biết tu vị của Dương Kiên mạnh bao nhiêu, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570589/chuong-1115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.