Bờ biển Lạc Thủy
Liêu Sinh nhìn thuyền nhỏ được kéo về, cẩn thận kiểm tra thương thế của ông lão:
- Hầu gia, người này bị chỉ kình phá vỡ sọ. Thuộc hạ không biết y ra tay như thế nào cho nên không thể phán đoán. Tuy nhiên có lẽ chính là y rồi.
Liêu Sinh nhìn thoáng qua Ngô Nhất Đạo đứng một bên:
- Qua Lạc Thủy tiến vào Tô Bắc Đạo, không còn là địa bàn của chúng ta nữa.
Ngô Nhất Đạo trầm mặc một lúc lâu mới nói:
- Còn nhớ lúc ở thành Thanh Phong ta đã nói gì với ngươi không?
Liêu Sinh gật đầu:
- Hầu gia nói rằng, kẻ khiến Chủ Công bị thương, cho dù chạy tới chân trời góc bể cũng phải đuổi kịp. Hễ là người của Hắc Kỳ Quân, đều không chấp nhận người như vậy tồn tại.
- Qua sông!
Ngô Nhất Đạo thản nhiên nói hai chữ, sau đó quay lại ra lệnh cho thủ hạ:
- Trở về nói cho Chủ Công, ta muốn mang theo người của Kiêu Kỵ Giáo qua sông tiến vào Tô Bắc Đạo.
Biết là người của Hắc Kỳ Quân đuổi bắt tội phạm, có rất nhiều ngư dân tự đi tới đưa người qua sông. Tới bờ bên sông bên kia, Ngô Nhất Đạo không ra lệnh đổi trang phục, người của Kiêu Kỵ Giáo vẫn mặc áo gấm. Ông ta nhìn binh lính đề phòng nghiêm khắc ở bền tàu phía xa xa, ra lệnh cho Liêu Sinh:
- Đi tới nói với bọn họ, Hắc Kỳ Quân muốn đi qua đuổi bắt tội phạm. Dù bọn họ có đáp ứng hay không, ta đều phải đi qua.
Tô Bắc Đạo vốn là địa bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570574/chuong-1100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.