- Nhân tính vốn ích kỷ, ngươi vì người khác, nhưng người khác chưa chắc vì ngươi. Ta nhớ rất lâu trước, ta hỏi Đại Luân Minh Vương, làm sao cứu vớt được bản thân, cứu vớt được người khác? Đại Luân Minh Vương đáp, người nhất đẳng cứu vớt người khác, người nhị đẳng cứu vớt bản thân mình, người tam đẳng bị người khác cứu vớt. Ta không hiểu, hỏi rằng, nếu thế gian bình đẳng, sao còn phân chia nhất, nhị, tam? Đại Luân Minh Vương đáp, ngươi hái đào trên cây, có phải có quả ngọt, có quả chua? Đến quả đào còn khác nhau, huống chi là con người?
- Ta lại hỏi, vì sao người nhất đẳng cứu vớt được người khác?
Đại Tự Tại liếc nhìn Hạng Thanh Ngưu một cái, tiếp tục nói:
- Đại Luân Minh Vương đáp, bởi vì loại người này đứng ở chỗ cao, nói một lời, vạn chúng nghe theo. Hắn nói một là một, mọi người tin lời hắn bởi vì mọi người đều cho rằng hắn vì muốn tốt cho bọn họ. Kỳ thực, cái gọi là cứu vớt người, bất quá là vì bản thân. Người nhị đẳng cứu vớt chính mình…
- Bởi vì người nhị đẳng không có trí tuệ như người nhất đẳng, cho nên không thể dùng người khác thành toàn cho mình, chỉ có thể tự mình thành toàn cho mình, đó chính là cảnh giới bản thân. Vứt bỏ hết thị phi, quan niệm thiện ác, để thành toàn cho mình. Hạng Thanh Ngưu, tư chất của ngươi không tầm thường, nhưng tâm tính lại bị những quy củ trói buộc, không tiến lên người nhất đẳng được, chỉ có thể làm người nhị đẳng. Nếu như lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570563/chuong-1089.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.