Phương Giải phân phó xong, bỗng nhiên lại lắc đầu, sau đó ngăn cản Trần Hiếu Nho:
- Bảo người tới Mưu Bình Đông Cương nhanh chóng lên đường. Còn chuyện của Mộc phủ và Bắc Liêu, ta sẽ an bài sau.
Trần Hiếu Nho tuân lệnh rồi rời đi.
Phương Giải chậm rãi trở lại thư phòng của mình, sắc mặt càng ngày càng ngưng trọng. Hắn hiểu người Bắc Liêu, không chỉ vì lúc trước người Bắc Liêu từng trợ giúp hắn, còn vì Hoàn Nhan Vân Thù là Công chúa của Bắc Liêu, cho nên Phương Giải có một tình cảm đặc biệt với dân tộc đó.
Lúc mới ở Tây Bắc, mặc kệ Hoàn Nhan Vân Thù trợ giúp hắn vì mục đích gì, nhưng giúp chính là giúp, không cần lấy cớ để bỏ qua nó. Hắn không hy vọng người Bắc Liêu bị lợi dụng rồi tiến vào trong khói lửa chiến tranh. Dân tộc vừa mới thoát khỏi Thập Vạn Đại Sơn để sống một cuộc sống mới kia, chưa thể đối phó được với chiến loạn.
- Gọi Nạp Lan Định Đông tới đây.
Phương Giải phân phó một câu, sau đó tựa vào ghế trầm tư.
Từ khi Phương Giải bắt đầu đề phòng chuyện ở Đông Cương, hắn lo lắng đế quốc Agoda sẽ xâm lược Trung Nguyên nên phái người tới nhắc nhở Mộc phủ và Dương Thuận Hội, cho nên hắn có tìm hiểu về Mộc phủ. Hắn biết những người trong Mộc phủ cũng không phải hạng người lương thiện gì, sẽ không vô duyên vô cứ chia ruộng đất cho người Bắc Liêu, còn cung cấp lương thực và hạt giống, trợ giúp người Bắc Liêu xây dựng nhà cửa.
Nếu không phải có mưu đồ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570506/chuong-1032.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.