Liễu Châu
Ban đêm phủ xuống rất nhanh. Nếu ban ngày giống như một tờ giấy trắng, vậy thì ban đêm chính là mực đậm do họa sĩ vẩy lên. Từ bầu trời tạt xuống, cảm giác trong nháy mắt cả thế giới biến thành màu đen. Từ khi Đồ gia quân tới Liễu Châu, thành trì vốn phồn hoa này, tới buổi tối liền an tĩnh khiến cho người ta kinh ngạc.
Thanh lâu không có khách, quán rượu cũng không có khách.
Phú hộ trong thành không đám đi lại linh tinh, không dám gặp nhau, e sợ bị Đồ gia quân để ý. Tất cả mọi người nghe nói, Đồ gia quân từ phía tây giết tới đây, trong vòng sáu trăm dặm đường không có người ở. Qua bất kỳ chỗ nào đều cướp đoạt. Tuy nhiên thoạt nhìn La Đồ không có ý định xuống tay với các phú hộ trong thành. Dường như y tính toán ở lại đây lâu dài, nên không chém giết như trên đường tới đây.
Diệp Cận Nam mang theo thân thể mệt mỏi trở về đại doanh, bước chân nặng như đeo chì. Y đã biết chuyện xảy ra vào ban ngày, trong lòng khó chịu như muốn chết.
Ngoại trừ chính y ra, ai cũng cho rằng y bán rẻ Mộc Lê. Lúc tuần tra trong đại doanh, y có thể cảm giác được binh lính chỉ trỏ mình sau lưng. Cảm giác đau khổ này, khó có thể nói lên lời. Y không biết làm sao La Đồ phát hiện ra được Mộc Lê muốn thừa dịp ra khỏi thành huấn luyện để chạy trốn, nhưng y biết mình không tiết lộ một chữ nào. Nhưng hiện tại, tất cả mọi người đều cho rằng y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570493/chuong-1019.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.