Hạng Thanh Ngưu trầm mặc một lúc, sau đó nghiêm túc hỏi một câu:
- Có phải ở giang hồ chỉ có người giết ta, ta giết người không?
La Úy Nhiên cười lạnh:
- Lúc đệ còn ở học nghệ với sư tôn, sư tôn liền nói đệ là người giống khách giang hồ nhất. Lúc đó mọi người đều cảm thấy tính cách của đệ ngay thẳng dễ mến, bốn người sư huynh đệ thì đệ là người đơn thuần nhất, cho nên bọn ta đều nhường cho đệ. Tới hiện tại, đã gần ấy tuổi rồi, mà đệ vẫn còn ngây thơ như vậy, đã không còn là dễ mến nữa rồi, mà là buồn cười…còn có đáng thương.
Hạng Thanh Ngưu không nói gì, đi tới một bên ngồi xuống.
Phương Giải hiểu ý của y. Dù vây Hạng Thanh Ngưu cũng không muốn động thủ với La Úy Nhiên.
- Tán Kim Hầu cũng lui lại đằng sau đi.
Phương Giải cười nói với Ngô Nhất Đạo.
- Chủ Công…
Ngô Nhất Đạo mở miệng định nói, thì Phương Giải ngăn lại:
- Không sao, đánh 15 người mà thôi.
Nói xong câu đó, hắn rút Trực Lộ đao ở sau lưng rồi cắm xuống đất, đi về phía trước vài bước:
- Kỳ thực có câu ngươi nói không sai, ta là một người rất phức tạp, không tính là quả quyết. Người khác đối xử tốt với ta, ta đều nhớ kỹ. Lúc gặp lại ngươi, trong đầu không tự chủ được nhớ lại những điều ngươi đã làm cho ta. Nếu có cơ hội, có năng lực, ta sẽ cố gắng trả lại một phần.
- Trước khi ta tới, ta còn đang nghĩ lúc ở thành Trường An ngươi giúp ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570467/chuong-797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.