Ngô Nhất Đạo chậm rãi liếc nhìn những người này, có mấy khuôn mặt xa lạ. Hàng Thông Thiên Hạ quá lớn, lớn tới mức ông ta không thể cam đoan người nào cũng trong sạch. Mà những người này nếu không bị sắp xếp vào trong Hắc Kỳ Quân, thì bọn họ vẫn ẩn núp bên trong Hàng Thông Thiên Hạ.
Nếu bọn họ không nhận được mệnh lệnh, thì bọn họ sẽ làm việc cho Hàng Thông Thiên Hạ cả đời. An phận làm việc, thành thật làm người. Nhưng mệnh lệnh tới, khiến tất cả đều thay đổi.
- Mục Lão Cửu, ta nhớ ngươi đã làm ở Hàng Thông Thiên Hạ cũng được 14 năm rồi nhỉ?
Ánh mắt của ông ta dừng lại ở người đầu tiên, cũng là người trả lời câu hỏi của ông ta.
- 16 năm.
Lúc cười, Mục Lão Cửu lộ ra bộ răng màu vàng, chỉ có điều nụ cười này lộ vẻ chua xót. Ngô Nhất Đạo còn nhớ y thích nhất là dùng tẩu hút thuốc. Cho nên răng mới vàng như vậy, nhìn như khoai lang nướng.
- Lúc tiên đế mới sáng lập Hàng Thông Thiên Hạ, ta đã tiến vào làm.
Mục Lão Cửu nhắm mắt lại nghĩ một lát rồi nói:
- Lúc đó Hầu gia chuẩn bị xây dựng Hàng Thông Thiên Hạ, ta thì mở một cửa hàng nhỏ ở bên đường. Hầu gia tới quán của ta ăn một chén đậu hũ, ta hỏi Hầu gia ăn ngọt hay ăn mặn, Hầu gia nói ăn ngọt, ta nói không bán.
Ngô Nhất Đạo cườ nói:
- Ừ, ta vẫn nhớ. Sau đó ta nói ta cho ngươi gấp đôi tiền, ta muốn ăn ngọt. Ngươi nói vẫn không bán, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570464/chuong-794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.