Cổ Đạo
Không gió
Một đội sĩ binh mặc tinh giáp bước nhanh về phía trước, binh lính ngẩng đầu tiến lên, thần thái nghiêm túc. Từ trận hình của bọn họ, có thể nhìn thấy được đội quân này được huấn luyện thường xuyên. Bước chân đồng đều, sắc mặt trang nghiêm, trận hình ngay ngắn, thấy thế nào cũng là một đội cường binh bách luyện.
Nhìn đội ngũ kéo dài, hẳn là không dưới hai vạn người.
Nhưng Tần Viễn ở trên ngọn đồi không nhịn được bật cười, vẻ mặt cũng buông lỏng rất nhiều.
- Tướng quân, vì sao ngài cười?
Thân binh của y không nhịn được hỏi.
- Ngươi thấy đội binh mã kia thế nào?
Tần Viễn hỏi lại.
Thân binh của y duỗi cổ ra nhìn:
- Hẳn không phải là một đám ô hợp. Nhìn đội ngũ chỉnh tề như vậy, hiển nhiên được huấn luyện thường xuyên. Ở một nơi đã mấy trăm năm rồi không trải qua chiến tranh như Nam Yến, điều này thật hiếm có. Binh lính của thành Khánh Nguyên và thành Phong Bình khác với binh lính của Bái thành. Hai thành này trước kia phải đối mặt với La Diệu của Ung Châu, làm sao dám buông lỏng? Bái thành là tổ địa của Hoàng tộc Thương Quốc, mấy trăm năm rồi binh lính chưa từng đi lên chiến trường, cũng không biết chiến trường như thế nào.
- Tiểu tử ngươi còn quá kém. Định cho ngươi ra ngoài làm Lữ suất, hiện tại xem ra còn chưa được!
Tần Viễn cười cười, chỉ đội ngũ trải dài phía dưới:
- Đúng vậy, nhìn quả thực không tồi, nhưng ngươi chỉ thấy biểu hiện bên ngoài của nó thôi, không nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570421/chuong-764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.