Đoạn dựng cầu là đoạn sông hẹp nhất, chừng mười sáu, mười bảy mét. Càng đi xuống thượng du lòng sông càng rộng, chỗ rộng nhất cũng phải hơn một dặm. Cầu đá này nghe nói được dựng lúc Đại Thương dựng nước, đã trải qua mấy trăm năm rồi. Nếu không phải quân đội Nam Yến phá hỏng nó, thì nó đã có thể tồn tại thêm mấy trăm năm nữa. Phương Giải chưa bao giờ coi thường trí tuệ của cổ nhân. Cầu đá này được xây dựng khéo còn chắc chắn hơn một số công trình ở thời hiện đại.
Thấy có quân Tùy đi ra từ thành Định Viễn, quân đội Nam Yến như lâm vào đại địch. Tướng quân lãnh binh lập tức bày trận ở bên kia sông, khẩn trương nhìn sang. Lòng sông chỉ rộng có vài chục mét mà thôi, nên có thể thấy rõ ràng khuôn mặt của người phía đối diện. Tướng quân Nam Yến này liếc mắt có thể nhận ra những người này không phải là biên quân của thành Định Viễn. Đội kỵ binh hơn trăm người này, mỗi người đều dũng mãnh lạnh lùng, sát khí tỏa ra dù cách một con sông vẫn khiến người ta rét run.
Mà nam tử trẻ tuổi mặc áo đen ngồi khoanh chân trên con sư tử màu trắng cao lớn kia, càng khiến cho tướng quân Nam Yến hoảng sợ. Gần như trong nháy mắt, y liền đoán được thân phận của đối phương.
Bạch sư áo bào đen.
Không phải là Đại tướng quân Phương Giải của Hắc Kỳ Quân ra thì còn là ai?
Cái tên Phương Giải, ở trong quân đội Nam Yến, chẳng khác nào tên của một Ác Ma.
Y khẩn trương nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570373/chuong-729-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.