Mưa vẫn rơi, thế giới trở nên mờ mịt. Bởi vì hạt mưa quá dày, cho nên tầm mắt không được rõ ràng cho lắm. Trạm gác ngầm của Kiêu Kỵ Giáo và binh lính phòng ngự đều đặt ở cửa thôn. Phòng ngự được bố trì rất nghiêm ngặt, nếu không phải là cao thủ tuyệt đỉnh thì khó mà tránh đi bọn họ.
Nhưng dưới sự phòng vệ nghiêm ngặt như vậy, có một đám người xuyên thấu màn mưa tiến vào thôn. Bọn họ giống như trong suốt, vượt qua những Kiêu Kỵ Giáo được huấn luyện bài bản, sau đó nhảy lên tường nhà, đi lại trên nóc nhà. Màn mưa là thứ che dấu bọn họ tốt nhất. Mà cũng là thứ mang lại cho bọn họ một chút phiền toái.
Tuy bọn họ được huấn luyện gian khổ từ nhỏ, biến bản thân thành người trong suốt tránh đi ánh mắt của binh lính bảo vệ, nhưng trên mặt đất đều là mưa, bước chân của bọn họ vẫn có thể khiến cho Kiêu Kỵ Giáo chú ý. Cho nên bọn họ mới lựa chọn đi trên nóc nhà. Mà bọn họ được huấn luyện khinh công từ nhỏ, thân thể đã nhẹ như chim én, bước chân sẽ không phát ra động tĩnh gì.
Kỳ thực, cao thủ trong đám này, dù đi vào vũng nước, cũng không gây ra sự thay đổi gì.
Trong đó người cầm đầu, không kiêng nể gì đi lướt qua người một Kiêu Kỵ Giáo. Có lẽ Kiêu Kỵ Giáo này cảm nhận được cái gì đó, nhìn bốn phía xung quanh nhưng không phát hiện ra cái gì.
Người cầm đầu lúc đi đường, dùng mũi chân chạm đất, lúc dẫm lên vũng nước, vũng nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570362/chuong-721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.