Đây là lần đầu tiên Phương Giải nhìn mặt nàng một cách rõ ràng như vậy. Trước kia nàng xõa tóc luôn che mất một phần dung nhan. Nhưng hôm nay dường như nàng cố ý lộ khuôn mặt xinh đẹp của mình ra ngoài. Làn da của Tang Táp Táp trắng nõn nã, không phải màu trắng của bệnh tật, mà là màu trắng hồng khỏe mạnh.
Thật giống như đóa hoa sen trắng mới nở, trong màu trắng có lẫn màu hồng nhạt khiến người ta thưởng thức.
Nhìn một đóa hoa sen trắng thuần túy, người ta không thể không kính sợ. Nhưng thêm màu hồng phấn kia, liền khiến người ta muốn âu yếm nó.
Nàng không đeo bất kỳ vật phẩm trang sức nào, cũng không dùng bất kỳ thứ gì để trang điểm. Càng như vậy, nàng càng đẹp một cách thanh lịch thoát tục. Cũng chỉ khi được nhìn thấy nàng một cách rõ ràng, Phương Giải mới phát hiện vẻ đẹp mà chỉ riêng nàng mới có. Vẻ đẹp mang theo chút ngây thơ và hoàn mỹ.
Lúc nàng ngồi xuống bên cạnh Phương Giải, lộ ra bắp chân màu ngó sen phía sau váy dài. Từ bắp chân xinh đẹp nhìn xuống dưới, sợi dây màu đỏ sao mà lóa mắt.
Dù váy dài rộng thùng thích, nhưng lúc ngồi xuống đường cong vẫn hiện ra rõ ràng. Dưới bờ eo mảnh khảnh là bờ mông tròn lớn, khiến người ta phải mơ màng.
Không biết vì sao, hôm nay Phương Giải rất mất tự nhiên.
Không ngờ hắn lại đỏ mặt, sau đó cố ý ngồi dịch sang một bên nhường chỗ.
Khuôn mặt của Tang Táp Táp cũng hơi đỏ, nàng ngồi tựa vào bạch sư, cúi đầu thẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570358/chuong-717-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.